CHÂU VIÊN NGỌC ẨN - Trang 510

Kế Diêu ngồi ở bên cạnh nhìn nàng, ngón tay chỉ vào hai con vịt nói:

“Vịt trời không giống như vậy. Phì.”

Tiểu Từ trừng mắt liếc hắn một cái, có chút nhụt chí: “Đây là, uyên

ương.”

- “Uyên ương?” Kế Diêu cẩn thận xem xét, hình như có thể nhìn ra

hình dáng của uyên ương.

Vì không muốn đả kích nàng, hắn dụi dụi mắt nói: “Nga, ta luyện

kiếm nửa ngày, mắt nhìn có vẻ không tốt.”

Tiểu Từ buồn bực thở dài: “Dù sao tay nghề của ta cũng chỉ được như

vậy, hy vọng mẫu thân chàng không chê.”

Kế Diêu lúc này mới biết, thì ra là đưa cho cha mẹ hắn.

Trong lòng hắn vô cùng áy náy, đã có non nửa năm không về nhà thăm

cha mẹ, thực bất hiếu. Nhưng là gặp cha mẹ rồi, như thế nào đề cập đến
chuỗi biến cố vừa xảy ra? Tiêu Dung qua đời, Tiểu Từ mệnh sớm tối. Hắn
vốn định mang nàng trở về, nhưng vạn nhất xảy ra bất trắc, hắn không
muốn liên lụy cha mẹ thương tâm. Nghĩ đến đây, hắn thở dài một tiếng.

Tiểu Từ nói: “Chàng hẳn nên về nhà một chuyến.”

Kế Diêu trầm mặc rồi sau đó thấp giọng nói: “Bọn họ nhất định sẽ hỏi

về di nương, hỏi về nàng.”

- “Chàng cái gì cũng đừng nói, chờ sau này, tường tận giải thích cho

bọn họ. Đem chuyện mẫu thân ta cũng nhất định nói cho bọn họ.”

Ý tứ của nàng thực rõ ràng. Kế Diêu tâm loạn hận không thể đem thân

cây trước mặt chém thành bột mịn, đành nhẫn nhịn siết tay thành nắm đấm
trầm mặc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.