CHÂU VIÊN NGỌC ẨN - Trang 535

Hắc y nữ tử thản nhiên nói: “Ngươi không có một lần ngoan ngoãn,

nghe theo sự sắp đặt. Lần này, lại muốn ta hao phí tâm tư mới bằng lòng
uống canh Mạnh Bà sao?”

Tiểu Từ kinh ngạc nhìn nàng, lui về phía sau từng bước.

- “Ngươi nói cái gì? Ngươi là nói, ta đã chết?”

Nàng đã vô số lần giả định như vậy, nhưng vừa biết được cây cầu

mình đi qua là cầu Nại Hà, nàng cảm thấy vô cùng sợ hãi và tuyệt vọng.
Không, bước qua nơi này, uống xong bát canh Mạnh Bà, nàng vĩnh viễn
không nhớ rõ hắn, vĩnh viễn không còn được gặp hắn.

Nước mắt tràn mi, nàng thấp giọng thì thào: “Ta không muốn chết. Ta

cùng Kế Diêu ở Tam Sinh tự trước phật tổ đã từng thề, muốn cùng hắn cả
đời nhất thế, ta không muốn buông tay hắn.” Nàng mặc dù không thể gả
cho hắn, nàng chỉ cần có thể xa xa ngắm nhìn hắn là được rồi. Cho dù hóa
thành một vì sao.

Hắc y nữ tử thương xót nhìn nàng: “Lời thề như vậy, ngươi cũng

không phải lần đầu tiên hứa qua, ngươi đều đã quên, chính mình tự đến mà
xem.” Nàng nhấc tay chỉ vào đá tam sinh, chỉ thấy khối đá đột nhiên trong
suốt như gương, nhưng lại từ từ mở ra một bức họa cuộn tròn. Đập vào mắt
chính là một biển nước đỏ đến chói mắt.

Hắc y nữ tử ở phía sau nàng trầm giọng nói: “Thân thể ngươi ở nhân

gian hiện tại chỉ nhờ vào một viên thuốc duy trì tâm mạch cùng hơi thở.
Sống chết bây giờ chỉ ở một ý niệm của ngươi. Ngươi xem qua kiếp trước
của ngươi và hắn, nhất định sẽ buông tha kiếp này. Kiếp sau của ngươi sẽ
tốt đẹp hơn rất nhiều. Không cần khăng khăng một mực, không cần vướng
bận không tha, chính ngươi nhìn. Xem đi rồi quyết định.”

Nàng ở trên bả vai Tiểu Từ vỗ nhẹ hai cái, Tiểu Từ đột nhiên cảm giác

thân mình chấn động, dường như bị cuốn vào bức họa cuộn tròn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.