CHÂU VIÊN NGỌC ẨN - Trang 540

nào, hắn dù thế nào cũng là trượng phu của công chúa, làm sao có thể trách
móc nặng nề. Bà đành phải hạ thấp ngữ điệu, trấn an nói: “Ta đi thỉnh phò
mã đến đây. Công chúa chớ gấp.”

- “Bà vú, ta.” A Viên từ nhỏ đến lớn, đã khi nào chịu ủy khuất như thế,

muốn ngăn Nặc phu nhân, lại cắn môi.

Sau một lúc lâu, Nặc phu nhân một mình trở về, tức giận không thôi:

“Phò mã nói hắn tối nay uống nhiều rượu, sợ quấy nhiễu công chúa, vì vậy
quyết định ngủ trong thư phòng.”

A Viên ngẩn ra, nhưng lại không nói thêm một lời.

Nặc phu nhân đã muốn bất chấp thân phận của mình, tức giận vô

cùng.

- “Phò mã cũng là biết thư đạt lễ người, như thế nào lại cổ hủ quái dị

như thế. Cái gì mà kêu sợ quấy nhiễu công chúa. Nhà ai tân hôn, chú rể
chẳng uống rượu mừng, chỉ có hắn khác người, việc này ngày mai hạ nhân
trong phủ đều biết, làm thế nào mới phải?”

A Viên ngơ ngác ngồi trên giường, nến đỏ đã đốt quá nửa.

- “Công chúa, người cứ đi ngủ trước đi, có lẽ phò mã nửa đêm tỉnh

rượu, tự nhiên sẽ tới đây.”

Nặc phu nhân vừa thấy sắc mặt nàng tái nhợt, vội vàng an ủi, sau đó ra

khỏi phòng nhẹ nhàng đóng cửa lại.

Phòng tân hôn yên ắng chỉ có tiếng lồng đèn chao nghiêng trong gió.

A Viên nhìn ánh trăng bên ngoài cửa sổ, không hề cảm thấy buồn ngủ.

Nàng là ấu nữ mà chính đế sủng ái nhất. Sinh ra vào ngày hội trung

thu, lại đúng lúc Yến quốc quy phục, chính đế long tâm đại duyệt, ban cho

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.