CHÂU VIÊN NGỌC ẨN - Trang 57

Thư Thư cười lạnh một tiếng, chỉ dùng cương mãnh cầm nã thủ,

chưởng phong bao vây Tiểu Từ lại, kín không kẽ hở, chặt chẽ. Tiểu Từ vốn
không có nội lực, dưới ghìm kẹp của Thư Thư không thể thoát thân. Vội
vàng xoay cổ tay, dưới bàn tay phóng ra mê dược. Không ngờ hắn xòe quạt
ra chắn lại, toàn bộ mê dược đều hấp thụ trên chiết phiến của hắn, cặp mắt
phượng bỗng nhiên sáng lên.

Hắn lạnh lùng cười: “Quả nhiên, đã tìm đúng nơi.”

Hắn tiến lên vài bước, cầm nã thủ lập tức triển khai như mây bay nước

chảy lưu loát sinh động. Tiểu Từ căn bản không có sức chống lại, qua loa
ứng phó vài cái đã bị hắn tóm được, chợt bị điểm trúng huyệt đạo.

Trong lòng nàng thập phần kích động, vừa vội vừa tức lại sợ. Không

ngờ tới người này lại vô lễ như vậy, không phân tốt xấu ở trước cửa nhà
người khác giương oai.

Thư Thư cười lạnh một tiếng, một ngàn lượng bạc mua được tin tức

quả nhiên không sai. Kỳ thật hắn sớm đem những vùng lân cận đảo qua vài
lần, chỉ có trước cửa nhà nàng có dược thảo, chỗ ở cư nhiên gọi “Đào cư”,
một cái tên lịch sự tao nhã như vậy hiển nhiên chủ nhà hẳn không phải sơn
dân bình thường.

Hắn tăng thêm lực đạo, lạnh lùng hỏi: “Tiếu Vân tiên tử ở đâu?”

Tiểu Từ quét mắt liếc hắn một cái, cả giận: “Ta nói không biết.”

Thư Thư cười lạnh một tiếng: “Ngươi là không biết, hay không nói?”

– “Ta không biết, nói như thế nào.”

Tiểu Từ cảm thấy người này thực sự chán ghét, vô lễ ngạo mạn tâm tư

ngoan độc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.