CHÂU VIÊN NGỌC ẨN - Trang 604

mà còn là tránh cho các sư phụ của ngươi mất thể diện. Những người đó
đều là những tướng quân năm đó theo hoàng thượng giành thiên hạ. Cũng
đừng khiến cho bọn họ thất vọng mới phải.”

- “Con biết.”

- “Sắc trời không còn sớm, các ngươi cũng sớm đi nghỉ đi.”

Triển Khả Khải nói xong, đứng dậy rời đi.

Trong phòng chỉ còn Triển Ẩn, ánh mắt hắn nhìn chằm chằm nàng.

Sắc mặt A Viên đỏ lên, nhất thời cảm thấy mất tự nhiên.

Triển Ẩn vẻ mặt hân hoan hưng phấn. Thật vất vả đợi được phụ thân

rời đi, liền duỗi cánh tay đem A Viên gắt gao ôm vào trong ngực, hung
hăng hôn một cái, khiến cho cái má phấn nộn của nàng bị nghiến đến phát
đau. Nàng ngượng ngùng dùng sức đẩy hắn ra. Nghiêm mặt nói: “Về sau,
ngươi nếu đối với ta không tốt, ta thực sự không còn nơi nào để đi.”

Triển Ẩn yêu thương nhìn thiên hạ trong lòng, nhẹ nhàng hôn xuống,

ôn nhu nói: “Ta sao có thể không đối xử tốt với nàng?” Nói xong, hắn lại
lặp lại một lần: “Như thế nào bỏ được?”

Ngữ khí của hắn vừa ôn nhu lại săn sóc, trong mắt có khẩn trương lo

được lo mất. Trong lòng A Viên nhất thời ngọt như đường, khẽ thở dài một
hơi, về sau cũng chỉ có hắn.

Triển Ẩn cười hì hì nói: “Ta ước gì nàng không còn đường lui, về sau

chỉ có thể dựa vào ta.”

A Viên cong môi, kỳ thật nàng đồng thời còn muốn có được sự thương

yêu của phụ hoàng, đáng tiếc…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.