CHÂU VIÊN NGỌC ẨN - Trang 616

- “Đó là đương nhiên, ta thấy chủ ý này của hoàng thượng rất hay. Ta

mới hy vọng không ai trông thấy nàng, chỉ mình ta xem.”

Rõ ràng là một lời nói trẻ con, nhưng lại có thể đả động đến nàng, say

đến tận tim.

Đổi xong y phục ngồi lên kiệu, A Viên mới hỏi: “Chúng ta đi nơi

nào?”

- “Đến nơi nàng sẽ biết.”

Cỗ kiệu từ trên núi xuống, đi rất lâu.

Thẳng đến khi kiệu dừng, Triển Ẩn vén rèm lên, nàng mới biết được

nguyên lai là đến Tam Sinh tự. Chỗ này nàng đã sớm nghe nói qua, cũng
từng hy vọng chính mình có thể cùng người mình yêu đến đây một lần.
Đáng tiếc, ngại thân phận, nàng không thể tới đây. Mà hiện tại cư nhiên có
cơ hội, chỉ là người bên cạnh, đã không phải là người ngày đó nàng hy
vọng.

Triển Ẩn nắm tay nàng, lập tức tìm được một vị tăng nhân trong tự.

- “Sư phụ, tháng trước ta có đến tự để lại tín vật làm lễ khai quang, bởi

vì có việc không thể tới lấy. Đó là một cái chìa khóa, thỉnh sư phụ mang tới
giúp.”

Vị sư phụ cười cười, nói: “Thí chủ xin đợi một lát.”

A Viên nhìn trước cửa phật từng đôi hứa nguyện, trong lòng rục rịch.

Thấp giọng hỏi: “Người ta đều cầu nguyện trước, chàng lại để tín vật.”

- “Ta biết, chờ lấy được tín vật, chúng ta đi cầu nguyện.”

A Viên mím môi mỉm cười, đã là vợ chồng, chẳng lẽ còn sợ nàng chạy

trốn sao? Cũng không biết tín vật khai quang là gì?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.