CHÂU VIÊN NGỌC ẨN - Trang 711

vui, phàm có một chút nho nhỏ tiến bộ, thấy nàng thản nhiên cười, thấy
nàng sắc mặt phi hồng, liền cảm thấy đó là cảnh sắc đẹp nhất trên đời.

Một ngày, Kế Diêu sáng sớm liền ly khai khỏi Dao tỉnh.

Tiểu Từ không nhìn thấy hắn, trong lòng có chút kích động. Bước vào

phòng hắn, trên giường chăn gối ngăn nắp, trong phòng cũng được thu thập
sạch sẽ, như thế nào lại có một loại cảm giác người đi trà lạnh? Hắn chẳng
lẽ đã đi rồi? Chẳng lẽ thật sự bị nàng tức giận đuổi đi?

Trong lòng bắt đầu chua xót khó chịu. Ngày thường không biết là hắn

tốt, hắn đi rồi, như thế nào đều cảm thấy không thích hợp? Trong phòng
trống rỗng tựa hồ một chút hơi ấm cũng không có, thanh âm của hắn đã
muốn quen, bóng dáng của hắn đã muốn quen. Hắn vui đùa nàng cũng nghe
tâm ngọt không thôi. Hắn đem hết thảy đều bồi dưỡng thành thói quen của
nàng, vừa ly khai đã không thích ứng như vậy.

Hắn là trượng phu của nàng, làm sao có thể bỏ nàng ra đi không một

lời từ giã? Cho dù tình tình nàng khó chịu hay quát mắng hắn, cũng chỉ bởi
vì nàng không muốn liên tiếp bị hắn chiếm tiện nghi thôi. Trong lòng nàng
kỳ thật cũng thích hắn, hắn ngốc đến mức ngay cả điều này cũng nhìn
không ra sao?

Thật sự là càng nghĩ càng thương tâm, nước mắt bắt đầu nhịn không

được rơi xuống.

Thương tâm cả ngày, cơm trưa cũng không làm, một chút khẩu vị

cũng không có, một mình ngồi ở bên bờ suối khó chịu. Mắt thấy mặt trời
dần dần xuống núi, trong lòng lại thê lương. Hắn thật sự không trở lại sao?
Nước mắt lại tiếp tục tràn mi.

Đột nhiên nghe thấy cách đó không xa có tiếng người nói chuyện,

trong đó đúng là có giọng của Kế Diêu. Trong lòng nàng mừng rỡ, vội vàng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.