CHẠY CHẠY ĐUA VỚI THỜI GIAN - Trang 10

“Chính xác,” tôi đáp. “Mỗi đội phải chạy theo cùng một lộ trình. Mọi người
phải dừng lại, ăn, cắm trại qua đêm cùng lúc. Hệ thống GPS sẽ bảo đảm
không một ai có thể ăn gian đâu.”

“Ê, nhân nói đến ăn gian,” George nói khẽ, “có một ví dụ tiêu biểu đang ở
hướng mười giờ kia kìa.”

“Chà, xem ai đây... Nancy Drew nổi tiếng đây mà!”

Không cần nhìn cũng biết là ai đang nói. Tôi đã phải nghe cái giọng nhão
nhoét đó từ hồi lớp Một đến giờ.

“Deirdre,” tôi nói, rốt cuộc cũng ngước nhìn lên. “Tôi thấy tên cậu trong
danh sách. Đội có những ai thế?”

“Evan và Thad Jensen,” Deirdre đáp. “Malcolm Price lái xe tải.” Tôi nghe
những cái tên ấy quen quen, nhưng không thực sự nhớ ra được là ai. Đúng
kiểu của cô nàng này, lúc nào cũng phải ở giữa cả đám con trai.

“Có vẻ như đội này bị thiếu mất một tay đua nhỉ,” cô nàng nói thêm, liếc
sượt qua Bess, George và tôi mà chẳng thèm nhìn vào mắt đứa nào cả. “Ned
đâu rồi?” cô nàng tiếp tục. “Chứ không phải giờ này Ned phải có mặt ở đây
với mấy người sao? Đừng có nói là anh ấy cho mấy người leo cây nhé!
Chiều nay chắc lại có giờ học chứ gì? Thế thì kẹt ở trường luôn rồi!”

Deirdre đúng kiểu con gái không ai ưa nổi vì cái thói ăn nói độc địa của nó.
Trông con nhỏ rất nổi, nhưng là nổi theo kiểu Cruella

[3]

- tóc đen, mắt xanh

lá cây, nước da tái mét. Ấy thế mà lại cực kỳ tự cao tự đại nhé. Có vẻ như
Deirdre cho rằng cả thế giới này đều quay quanh mình vậy - hay ít nhất
cũng phải như thế.

Tôi phớt lờ câu châm chọc của Deirdre về Ned. Cô nàng này vẫn hay để ý
đến Ned mà, chuyện đấy ai chả biết. Nhưng thật lòng mà nói, tôi không
xem Deirdre là đối thủ thực sự của mình. Như bố tôi vẫn hay nói: “Nhà
Drew lúc nào cũng ăn đứt nhà Shannon.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.