CHẠY CHẠY ĐUA VỚI THỜI GIAN - Trang 35

chú ý của tôi trở lại sân khấu. “Chúng tôi nghĩ các bạn sẽ muốn nhìn thấy
mình đua vì cái gì.”

Nói rồi ông với tay xoay một thanh dài nối với phần giữa của cánh cửa két
sắt cổ. Đám đông trở nên yên lặng. Cửa két sắt bật mở nhẹ nhàng. Ông kéo
rộng cánh cửa đầy vẻ kịch tính. Mọi người há hốc miệng. Có hàng chồng
tiền trong đó - rất nhiều tiền.

“Tất cả số tiền mà các bạn thấy ở đây đã được ủng hộ cho Quỹ Mở rộng
Trái tim,” ông Holman nói. “Và đặc biệt là, nó sẽ được ủng hộ dưới tên của
các bạn
.” Ông khoát tay một vòng trước mặt mình, như thể đang cúi chào
chúng tôi vậy.

“Xin gửi lời chúc mừng đến tất cả những gì các bạn đã làm cho sự kiện
tuyệt vời này,” ông nói, “và đến tất cả những gì các bạn sẽ làm trong suốt
cuộc đua.”

Những lời nói của ông làm tôi thấy rất vui. Đội tôi ôm chầm lấy nhau; rồi
cả bọn vung tay lên với một tiếng hô đầy quyết tâm.

Tôi dẫn đội mình len qua đám đông để đến chúc năm đội kia thi đấu tốt
đẹp. Vài người trong số đó đứng rải rác khắp nơi nên chúng tôi không nói
chuyện được hết với tất cả các đối thủ của mình.

Deirdre bước tới, cùng với bộ sậu của cô nàng. Tôi nhận ra một trong
những cậu chàng đó ngay.

“Cậu là Malcolm Price, đúng không?” tôi nói với tay tài xế xe tải bên đó.
“Tôi là Nancy Drew.”

“Tôi nhớ cậu cũng cùng học ở trường,” Malcolm nói. “Đây là Thad
Jensen.”

“Đúng rồi,” Deirdre nói. “Tất cả các người đều không biết anh em nhà
Jensen chứ gì? Thật ra họ là những tay đua chuyên nghiệp đấy. Họ đã thắng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.