CHẠY CHẠY ĐUA VỚI THỜI GIAN - Trang 36

rất nhiều giải thưởng - dĩ nhiên, đối với họ thì cuộc đua này chỉ là vòng
khởi động thôi.”

Không thèm nói thêm lời nào, Deirdre quay lưng bước đi. Malcolm và Thad
mỉm cười, gật đầu chào, nhưng rồi cũng quay gót, lót tót theo sau nữ hoàng
của mình.

“Nè, bà có cho rằng con nhỏ đó đã đem tới một đối thủ nặng ký không?”
Bess hỏi. “Ý tôi là một tay chuyên nghiệp hẳn hoi... một kẻ mà bọn mình
thật sự phải gờm ấy.”

“Vậy thì đã sao?” George nói. “Tụi mình chọi được tất. Hôm nay tụi mình
có thể đấu lại bất kỳ ai!” Nhỏ ôm vai Bess, siết chặt. “Mày chỉ việc lái xe
tải thôi. Phần còn lại cứ để tụi chị lo.”

“Mọi người có thấy một anh chàng mặc quần soóc đỏ không?” tôi hỏi. “Cậu
ta có một chiếc xe đạp leo núi và đứng lẩn quẩn ở phía sau đám đông, dựa
vào một gốc cây bên ngân hàng ấy.”

“Anh có thấy,” Ned nói. “Ai đó nên báo cho cậu ta biết đây là một cuộc đua
đường trường. Cậu bạn đó sẽ thật sự gặp khó khăn khi đua với những chiếc
xe đạp chạy đường trường có tốc độ nhanh hơn. Làm gì có chặng leo núi
nào trong cuộc đua này chứ.”

“Không biết cả đội cậu ta có đua bằng xe đạp leo núi hết không ta,” George
nói.

Tôi nhìn về phía gốc cây nơi anh chàng quần soóc đỏ đã đứng. Chiếc xe đạp
vẫn ở đó, còn cậu ta thì đang hướng về phía sân khấu. Ông Holman đã bước
xuống đám đông và đang nói chuyện với vài cổ động viên.

Có điều gì đó về chiếc xe đạp leo núi khiến tôi phải suy nghĩ. Anh chàng
này nhìn không có vẻ gì là một tay đua đăng ký tham gia một cuộc đua từ
thiện cả. Có vẻ như hắn chỉ thui thủi một mình thôi. Vậy các thành viên
khác trong đội hắn đâu?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.