CHẠY CHẠY ĐUA VỚI THỜI GIAN - Trang 44

cho nó núp gió quá nhiều. Con nhỏ đó chắc chắn biết quy tắc đua, nhưng
em đảm bảo với anh là nó sẽ chẳng làm theo đâu. Và thế có nghĩa là nó sẽ
chẳng có đủ tự trọng để tách ra mà cứ để anh chắn gió cho nó đấy. Anh
cũng biết Deirdre là một đứa cơ hội mà, phải coi chừng nó đấy.”

“Cám ơn em,” Ned nói, đưa bánh cho George. “Anh sẽ cố bảo toàn phần
khởi đầu đáng nể của em mà.” Rồi anh ăn vội, xong lấy xe đạp chạy vài
vòng khởi động.

“Ước gì tao có chút manh mối về Evan Con ma Xe đạp thì hay quá,” tôi nói
với George và Bess. Tôi cắn một miếng bánh và thình lình thấy Deirdre
cùng đội quân của con nhỏ đang tiến về phía chúng tôi.

Vì bị chói mắt nên lúc đầu tôi không nhìn được rõ tất cả. Dĩ nhiên là
Deirdre dẫn đầu đoàn diễu hành - và Thad đi ngay sau con nhỏ.

“Chào, Deirdre,” tôi nói, nuốt vội nắm rau mầm chưa kịp nhai. “Này, Thad,
cậu làm George của bọn này chạy khá vất vả đấy!”

“Tôi không phải Thad,” cậu thanh niên trả lời.

“Đây là Evan Jensen,” Deirdre nói, “anh em sinh đôi với Thad.”

“Sinh đôi hả? Vậy cậu có giỏi như ông anh không?” tôi hỏi. Thật ra tôi chỉ
hỏi cho có lệ trong khi trí óc đang cố suy nghĩ về một vấn đề khác. Tôi nghĩ
đến cái huy hiệu nho nhỏ đã tìm thấy dưới ghế xe Ned. Tôi thậm chí không
nghe câu trả lời của Evan, vì còn đang cố nghĩ ra câu chất vấn tiếp theo.

“Tôi có một đứa bạn cực thích tử vi,” tôi lên tiếng ngay khi Evan ngưng
nói. “Cậu ấy nói rằng trong cung Song Sinh có nhiều cặp sinh đôi hơn bất
kỳ cung nào khác. Còn anh em cậu thì sao?”

“Ừ, bọn tôi cũng vậy,” Thad nói, bước tới nhập hội với đội mình. “Bọn tôi
cũng thuộc cung Song Sinh.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.