CHẠY CHẠY ĐUA VỚI THỜI GIAN - Trang 69

Tôi rón rén bước ngang qua chiếc xe chặn lối vào hẻm. Bây giờ là bốn giờ
rưỡi, và tòa nhà ngân hàng đã chặn ánh mặt trời chiếu trực tiếp xuống đây,
tạo nên những gợn sóng chắp nối ánh nắng phản chiếu và những bóng râm
nhếch nhác trong con hẻm nhỏ.

Khi rời khỏi sự ấm áp của mặt trời, bất chợt một cơn rùng mình gợn lên qua
vai tôi. Chẳng có ai đứng ở cửa sau ngân hàng cả. Tôi áp tai lên cánh cửa
kim loại, nhưng chẳng nghe được gì ở phía bên kia hết.

Cánh cửa không có núm cũng chẳng có thanh bẩy. Trên bức tường ngay
cạnh đó có một rãnh để quét thẻ. Điều đó có nghĩa là chỉ những nhân viên
được cấp tấm thẻ từ mới được phép ra vào.

Tôi đến gần, dùng ngón tay đẩy nhẹ cửa. Hơi thở tôi nghẹn lại trong cổ khi
cánh cửa chầm chậm dịch chuyển về phía trước - và một giọng nói vang lên
sau lưng tôi.

“Nancy Drew!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.