CHẠY CHẠY ĐUA VỚI THỜI GIAN - Trang 74

ông Ralph Holman ra khỏi ngân hàng, chui vào chiếc xe hơi màu đen không
rõ lai lịch.

“Ông ấy bị còng tay!” tôi thì thầm với cảnh sát trưởng McGinnis. “Ông
Holman bị còng tay!”

“Đúng,” cảnh sát trưởng nói. “Còn cháu ra khỏi đây ngay - và giữ mồm giữ
miệng cho kín vào. Nếu chuyện này lộ ra ngoài trước khi bọn ta công bố, ta
sẽ biết ngay ai là kẻ tung tin, và đó sẽ là chút thông tin cuối cùng mà cháu
thu thập được từ ta, cho bất kỳ vụ án nào có ta tham gia. Cuối cùng! Hiểu
không? Đừng nghĩ là đùa. Ta nói thật đó.”

“Ông Holman bị bắt vì vụ trộm hả chú?” tôi hỏi. “Chỉ cho cháu biết bấy
nhiêu nữa thôi.”

“Nancy, cháu đã biết nhiều hơn những gì cần biết rồi. Làm ơn cho cả hai
chúng ta một ân huệ đi! Hãy chấm dứt cuộc đối thoại này trong khi ta và
cháu vẫn còn là bạn.”

Khi cảnh sát trưởng McGinnis để tôi lại ở lối dẫn ra phố, tôi không thể
cưỡng được việc đặt thêm một câu hỏi nữa.

“Cháu nghĩ là chú đã cho phong tỏa tất cả các ngả đường và canh chừng tất
cả các bến neo tàu rồi, đúng không ạ?” tôi hét to vào lưng ông.

Ông không trả lời hay quay lại, nhưng gật đầu và giơ ngón cái lên với tôi.
Rồi ông vội vã đến chỗ chiếc xe màu đen kia.

Tôi nhìn họ lái xe đi - hai người mặc thường phục, cảnh sát trưởng
McGinnis, và tù nhân của họ, ông Ralph Holman.

Tôi bước vòng lại phía trước ngân hàng, xem xét mặt đất gần vạch xuất
phát/ đích đến của cuộc đua. Không có gì gọi là manh mối về những chuyện
đã xảy ra hồi sáng nay hết. Nếu còn bất kỳ chứng cứ nào ở đây, thì những
điều tra viên tôi đã thấy tụ họp vòng quanh trước đó cũng đã lượm đi hết
rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.