CHÁY HẾT LÃNG MẠN - Trang 31

"... Mẹ nói nhiều như vậy con rốt cuộc có nghe vào hay không hả? Mẹ

nói cho con biết nhé, Hứa Nùng! Đừng tưởng rằng mẹ đồng ý cho con thuê
phòng ở gần trường nghĩa là mặc kệ không quản con đâu nhé! Lúc đầu nếu
không phải anh con thay con cầu xin, con cho là mẹ sẽ thả ra sao?

Có rất nhiều chuyện mẹ có thể mở một mắt nhắm một mắt, nhưng là

có vài chuyện con nhất thiết phải nghe lời mẹ! Con đã năm ba rồi, hai năm
nay rất nhiều tài nguyên bên phía anh trai con con đều đẩy đi, nói muốn
chuyên tâm vào chuyện học. Được. Mẹ tùy con, nhưng nếu như con lá mặt
lá trái với mẹ, nói là dốc sức học hành sau đó thật ra lén lút không biết là
tâm tư chạy đến chỗ nào, vậy đến lúc đó chúng ta sẽ phải nói chuyện thật
tốt!"

Bà Tạ ở đầu bên kia nói đến miệng đắng lưỡi khô, thấy Hứa Nùng ở

bên này vẫn luôn im hơi lặng tiếng, giọng nói lại lần nữa nâng cao, "Con
tóm lại có nghe thấy lời mẹ nói không hả?!"

Thật ra, trong lòng Hứa Nùng đã rất phiền chán rồi, nhưng vẫn kiên

nhẫn nói: "Vâng, con nghe mà... Mẹ, con biết ý của mẹ, con sẽ nghe lời."

Bà Tạ cảm thấy sự bực tức cũng phát tiết gần hết rồi, bắt đầu chính

sách dụ dỗ, "Con cũng không còn nhỏ nữa, nên hiểu nỗi khổ tâm của mẹ.
Mẹ đặt ra yêu cầu cho con, đều là vì trải đường cho tương lai của con, để
con càng được tốt hơn. Con hiểu không?"

Hứa Nùng im lặng, cuối cùng thấp giọng trả lời: "Vâng."

Trong lòng Bà Tạ thuận khí hơn một chút, lại tiếp lời: "Cuối tháng này

về nhà, anh trai con ở nước ngoài đoạt giải, nói cuối tháng kết thúc hành
trình. Mẹ và chú Bùi con chuẩn bị giúp hắn ăn mừng."

Lòng Hứa Nùng tràn đầy mâu thuẫn cùng bài xích, cô không muốn

quay về Bùi gia, càng không muốn thấy Bùi Ngọc. Nhưng là vừa nghĩ tới

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.