CHÁY HẾT LÃNG MẠN - Trang 943

tiền ông ấy chứ, mẹ từng đưa ông ấy đi gặp bác sĩ, bác sĩ nói kiểu của ông
ấy là mặt liệt, là bệnh, phải trị."

Ông Chu nghe vợ bôi đen mình, rất bất đắc dĩ, còn chưa nói gì, liền

thấy mẹ Chu lại dùng sức nhéo ông ta một cái.

"Cười lên cho em!"

Ông Chu từ trước đến giờ bị vợ quản nghiêm, bà xã nhà mình đã lên

tiếng, ông ta đương nhiên phải chiếu theo mà làm.

Cho nên dưới cái nhìn chăm chú của cả nhà, vị phó chủ tịch của công

ty đã được niêm yết này, người đàn ông ở trên thương trường thủ đoạn
mạnh mẽ cứng rắn nói một không hai, chậm chạp, cứng nhắc, kéo khóe
miệng lên.

Ông ta cười quá gượng ép, mẹ Chu nhìn mà cũng thấy có chút vô cùng

thê thảm, bà lén lút quan sát Hứa Nùng một chút, sau đó nhỏ giọng nói với
ông Chu: " Loại lộ răng kia."

Ông Chu bất đắc dĩ, đôi môi lại chậm chạp mở ra, lộ ra một hàm răng

trắng bóng khỏe mạnh.

Hứa Nùng được sủng ái mà sợ hãi, cô biết mẹ Chu để cha Chu làm

những cái này là vì mình, lúc này cũng biết cha Chu không phải là không
hài lòng với cô mới có thể như vậy, vì thế lo lắng và căng thẳng của cô lúc
trước cũng không còn nữa, càng nhiều hơn là xấu hổ và không đành lòng.

"Mẹ... Mẹ đừng làm khó dễ... chú nữa, con không để ý đâu."

Xưng hô này nói xong, Hứa Nùng cũng cảm thấy có điểm không thích

hợp, Chu Khởi ở một bên nghe xong cũng cười không ngừng, tiếp đến đè
giọng tiến đến trước mặt Hứa Nùng, lười biếng nói với cô: "Vợ à, xưng hô
này của em làm anh cảm thấy, cha anh là lão Vương ở cách vách."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.