CHẾT Ở VENICE - Trang 54

mẫu vật, để cho ngòi bút của ông lượn theo những đường nét thân thể ông
cho là thánh thiện, chuyển tải vẻ đẹp ấy thành tư tưởng, như cánh đại bàng
ngày xưa đưa chàng mục đồng thành Troja (6) về thế giới thần linh. Chưa
bao giờ ông cảm nhận khoái lạc văn chương một cách ngọt ngào hơn thế,
chưa bao giờ ông ngờ rằng thần ái tÌnh Eros lại có mặt trong từng câu chữ,
như trong những giờ phút thần tiên gay cấn này, ngồi bên chiếc bàn thô sơ
dưới tấm bạt che nắng, có thần tượng ngay trước mắt, giọng nói thần tượng
du dương như tiếng nhạc trong tai, phóng bút thảo nên áng tản văn nho nhỏ
- chỉ vỏn vẹn một trang rưỡi văn xuôi trau chuốt, nhưng vừa phổ biến đã
gây chấn động dư luận nhờ sự khúc chiết, thanh cao và những rung động
dồn nén bên trong. Càng tốt, nếu thiên hạ chỉ biết đến tuyệt phẩm mà không
rõ nguồn gốc, không rõ hoàn cảnh ra đời của nó; vì biết rõ cội nguồn nảy
sinh cảm hứng nơi người nghệ sĩ chỉ làm cho họ hoang mang, khiếp sợ và
sinh ra rẻ rúng kiệt tác. Giờ phút xuất thần lạ lùng thay! Nỗ lực căng thẳng
lạ lùng thay! Khi Aschenbach hoàn thành công việc và rời bãi tắm, ông thấy
mình kiệt lực, người bải hoải rã rời, và có cảm tưởng lương tâm lên tiếng
kêu ca như sau một đêm chơi bời phóng đãng.

Sáng hôm sau, khi vừa định rời khách sạn, từ trên bậc tam cấp ông

nhìn thấy Tadzio đang trên đường ra biển - mà chỉ có một mình - cũng đi
theo lối qua hàng rào bãi tắm. Lòng ông nổi lên một mong muốn thôi thúc,
một ý tưởng đơn giản, tận dụng cơ hội này để làm quen với người đã vô
tình gây ra bao sóng gió trong hồn ông, nhẹ nhàng, vui vẻ chào hỏi cậu,
được một câu trả lời của cậu, vui sướng nhận một ánh mắt cậu gửi trao.
Thần tượng của ông bước đi thong thả, muốn kịp cậu chẳng khó khăn gì, và
Aschenbach rảo bước đuổi theo. Ông bắt kịp cậu trên lối đi lót ván sau
những túp lều, ông định xoa đầu, đặt tay lên vai cậu, và một lời vô thưởng
vô phạt, một câu thân mật bằng tiếng Pháp đã mấp mé trên môi: thì ông
bỗng thấy tim mình đập như búa thợ rèn, cũng có thể vì ráng sức đi nhanh,
ông cảm thấy hụt hơi tới mức sợ lên tiếng bây giờ thì chỉ thốt ra những lời
hào hển và đứt đoạn; ông ngần ngừ, ông cố lấy lại tự chủ, đột nhiên ông
thấy sợ mình đã đeo theo cậu nhỏ quá lâu, sợ cậu để ý và quay nhìn dò hỏi,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.