CHẾT TRƯỚC HOÀNG HÔN - Trang 33

“Thực ra không phải giúp tôi!” Tôi cảm thấy hơi chạnh lòng. “Mà là cho

bà tôi. Nếu có thể - tôi đoán chắc là được thôi - thì anh chờ tôi lúc một rưỡi
ở cửa dành cho nhân viên đằng sau quán được không?” tôi hất đầu ra dấu,
túm tóc đuôi ngựa lúc lắc trên vai. Ánh mắt anh dõi theo chuyển động của
mái tóc tôi.

“Tôi rất hân hạnh.”

Tôi không biết có phải anh đang thể hiện sự nhã nhặn mà bà vẫn luôn

khẳng định là một chuẩn mực của thời xa xưa không, hay đơn giản chỉ là
anh đang cợt nhả tôi.

Tôi cố kìm để không thè lưỡi hay bĩu môi với anh. Tôi quay gót trở lại

quầy bar. Khi tôi mang rượu đến, anh boa tôi hai mươi phần trăm. Một lúc
sau, khi tôi ngó về phía bàn anh, anh đã không còn ở đó nữa. Tôi băn khoăn
không biết anh có giữ lời không.

Vì một vài lý do, chủ yếu là tại hầu hết hộp đựng giấy ăn ở khu vực tôi

phụ trách đều sắp hết đến nơi, nên khi tôi sẵn sàng rời khỏi quán thì Arlene
và Dawn đã về được một lúc rồi. Khi lấy ví ra khỏi tủ đồ có khóa trong văn
phòng Sam, nơi tôi vẫn cất nó khi làm việc, tôi lớn tiếng chào tạm biệt ông
chủ của mình. Tôi nghe tiếng loảng xoảng trong phòng vệ sinh nam, có lẽ
anh đang cố sửa một ống nước bị rò. Tôi tạt qua phòng vệ sinh nữ để kiểm
tra tóc tai và trang điểm.

Khi bước ra ngoài, tôi nhận thấy Sam đã tắt đèn ở bãi xe dành cho

khách. Chỉ còn đèn an ninh lắp trên cột điện trước toa xe lưu động của anh
là vẫn còn chiếu sáng bãi đỗ xe dành cho nhân viên. Arlene và Dawn đã rất
thích thú khi Sam dựng một hàng rào gỗ bạch dương ngay trước toa xe lưu
động của anh, và họ vẫn không ngừng trêu chọc anh về hàng rào quá nổi đó.

Tôi thì nghĩ nó rất đẹp.

Như thường lệ, xe tải của Sam đỗ ngay trước toa xe lưu động, nên chỉ

còn độc chiếc xe con của tôi nằm trong bãi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.