CHẾT TRƯỚC HOÀNG HÔN - Trang 76

“Nếu mọi người cảm phiền cho tôi và Bill,” tôi nói rất lịch sự, cứ như

thể đây là một buổi tối hoàn toàn bình thường vậy, “tôi đang thu xếp thợ
sửa chữa căn nhà này.” Tôi cố nói bằng giọng khách quan và mang tính
công việc, mặc dù bộ áo phông, quần soóc và giày Nike không hề toát lên
vẻ chuyên nghiệp. Nhưng tôi hy vọng mình tạo được ấn tượng rằng những
con người tử tế tôi gặp gỡ trên đường công cán chẳng đời nào có lấy dù chỉ
một chút nguy hiểm.

“Bọn này nghe nói Bill đang ăn kiêng chỉ bằng máu nhân tạo thôi,” tay

ma cà rồng xăm trổ nói. “Chắc chúng ta nghe nhầm rồi, Diane.”

Ả ma cà rồng gục gặc đầu và quan sát tôi thật kỹ. “Em không chắc lắm.

Cô bé trông vẫn có vẻ trinh trắng lắm.”

Tôi không nghĩ Diane đang nói về chuyện màng trinh của tôi.

Tôi bước vài bước bình thường về phía Bill, mong mỏi anh sẽ bảo vệ tôi

nếu điều tệ nhất xảy ra, nhưng cũng nhận thấy rõ mình không hoàn toàn
chắc chắn. Tôi vẫn mỉm cười, hy vọng anh sẽ di chuyển hoặc nói điều gì đó.

Và rồi anh nói thật. “Sookie là của tôi,” anh nói bằng giọng lạnh lùng và

mềm mại như hơi thở.

Tôi ném cho anh cái nhìn sắc lẻm, nhưng vẫn đủ khôn ngoan để ngậm

chặt miệng mình lại.

“Cô em chăm sóc Bill tử tế đến mức nào thế?” Diane hỏi.

“Chẳng dính dáng mẹ gì đến cô cả,” tôi trả lời, sử dụng một trong những

từ ngữ của Jason trong khi miệng vẫn mỉm cười. Tôi cảm nhận cơn giận dữ
của mình đang âm ỉ.

Một khoảng lặng ngắn ngủi đè nặng bầu không khí. Tất cả, con người

cũng như ma cà rồng, đều có vẻ đang đánh giá tôi kỹ đến từng lỗ chân lông.
Rồi tay ma cà rồng cao lêu nghêu phá lên cười, đập tan sự im lặng, và
những kẻ khác bèn hùa theo. Khi chúng ngừng cười, tôi tiến thêm vài bước
đến gần Bill hơn. Đôi mắt sậm màu của anh dán chặt vào tôi - không hề có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.