CHẾT TRƯỚC HOÀNG HÔN - Trang 74

quần tất lửng bó đồng màu, kèm theo chiếc sơ mi nam thùng thình màu
trắng không cài cúc, rõ là đúng kiểu trang phục ma cà rồng.

Tôi nghĩ ả trông thật rẻ tiền, và chắc chắc sẽ khiến cánh đàn ông thèm

nhỏ dãi.

“Chào cô em người,” giọng ả ma cà rồng đầy mơn trớn.

Và đột nhiên, tôi nhận ra mình đang gặp nguy hiểm. Bill đã không chỉ

một lần cảnh báo với tôi là không phải ma cà rồng nào cũng giống anh, và
kể cả anh cũng có những lúc không tốt đẹp gì. Tôi không thể đọc được tâm
trí của sinh vật này, nhưng tôi có thể nghe thấy sự tàn nhẫn trong giọng ả.

Có thể ả vừa làm hại Bill. Cũng có thể ả là người yêu của anh ấy.

Tất cả những suy nghĩ này cuồn cuộn trong tâm trí tôi, nhưng tôi không

để lộ gì trên nét mặt. Tôi đã có rất nhiều năm kinh nghiệm trong việc kiểm
soát nét mặt mình rồi. Tôi có thể cảm thấy một nụ cười phòng bị đang rạng
rỡ trên môi mình, cảm thấy đốt sống lưng duỗi thẳng ra, và tôi nói vui vẻ,
“Chào chị! Tôi được mời ghé qua tối nay để bàn vài chuyện với Bill. Anh
ấy có nhà không?”

Ả ma cà rồng cười phá lên, điều này thì tôi cũng quen rồi. Nụ cười của

tôi lại càng tươi hơn nữa. Sinh vật này toát ra sự nguy hiểm theo đúng cách
chiếc bóng đèn tỏa ra hơi nóng vậy.

“Cô em người bé nhỏ này nói là có vài thông tin cho anh này, Bill!” ả

hét vọng lại qua bờ vai (nâu, thon gọn và đẹp).

Tôi cố không để lộ sự nhẽ nhõm của mình.

“Anh có muốn gặp cô em bé nhỏ này không? Hay là để em cắn yêu bé

một phát nhỉ?”

Bước qua xác tôi trước đã, tôi giận dữ nghĩ thầm, nhưng rồi nhận ra

cũng dễ thế lắm.

Tôi không nghe thấy tiếng Bill, nhưng ả ma cà rồng đã đứng lùi lại, nên

tôi bước vào ngôi nhà cũ kỹ. Bỏ chạy cũng chẳng ích lợi gì; ả ta chắc chắn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.