CHỈ CẦN CÓ ÁNH MẶT TRỜI, TÔI SẼ RỰC RỠ - Trang 104

bị người ngồi bên cạnh tôi giết từ lâu, nay hắn giả mạo Đỗ Dực lừa gạt nữ
chính vô cùng xinh đẹp là tôi, sau đó chở tôi ra vùng ngoại ô đồng không
mông quạnh rồi tiền dâm hậu sát (cưỡng bức rồi giết hại) hoặc tiền sát hậu
dâm (giết người rồi tiến hành cưỡng bức) , cuối cùng, hắn moi lục phủ ngũ
tạng của tôi bán cho xã hội đen để đổi xe mới tốt hơn.


Mấy phút nữa là đến ngoại ô, tôi quay sang nhìn gò má anh tuấn của

Đỗ Dực, nghĩ lại giây phút ngắn ngủi khi mình còn sống thì miệng méo
xệch. Không ngờ lại bị giết bởi một tên sát nhân hoàn mỹ như vậy. Nếu
trước khi chết mà tôi không được hưởng thụ thì thật là chết không nhắm
mắt.


“Nóng lắm sao?” Đỗ Dực chỉnh lại điều hòa, lơ đãng nhìn tôi. Đến

khi ánh mắt cậu ta dừng lại ở ngực tôi thì tôi mới hoảng hốt bừng tỉnh, vội
lấy tay che ngực, không kịp suy nghĩ nói:


“Tất nhiên là nóng rồi. Cậu không thấy tôi mặc nhiều hơn cậu hai

miếng xốp dày ở chỗ này sao?”


Đỗ Dực chợt thắng gấp làm mặt của tôi suýt chút nữa là đụng vào tấm

kính chắn phía trước.


“Cậu sao vậy? Thấy tôi không cài áo mưa an toàn nên muốn hãm hại

tôi phải không?”


Mặt Đỗ Dực tối sầm. Cậu ta nhấn ga, im lặng một lúc lâu mới nói:

“Nếu nóng thì cởi ra đi. Dù sao mặc hay không mặc cũng không có gì khác
nhau.”


“Sao lại không giống?” Tôi kịch liệt phản đối, bấu vào bả vai của Đỗ

Dực, mắt tóe lửa, “Tôi cũng chỉ muốn tốt cho cậu!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.