CHỈ CẦN CÓ ÁNH MẶT TRỜI, TÔI SẼ RỰC RỠ - Trang 133

“Nếu cậu còn không buông tôi ra, tôi sẽ nói bí mật của cậu cho cả

công ty biết.” Tôi lại tiếp tục công cuộc vùng vẫy kịch liệt.


Đỗ Dực cười rồi buông tay tôi ra. Tôi lập tức xoay người, hai tay

chống nạnh:


“Cậu phải để tôi sờ lại, nếu không thì ngày mai toàn bộ người trong

công ty, kể cả thím Trương và bác Lưu trong đội vệ sinh đều sẽ biết bí mật
của cậu.”


Đỗ Dực cúi đầu, như đang đấu tranh tư tưởng kịch liệt, cuối cùng khó

khăn ngẩng đầu lên, lấy hết quyết tâm nặng nề gật đầu, bộ dạng vô cùng
đáng thương, trong mắt như đang lóng lánh ánh nước.


Đúng lúc ấy thì Chu Cường gọi điện thoại đến cho Đỗ Dực. Đỗ Dực

nói mấy câu vào điện thoại thì cúp máy, nhìn tôi nói: “Bọn họ đến nơi rồi,
giục chúng ta nhanh chóng đến đó.”


“Không được đánh trống lảng! Tôi muốn đi nói chuyện với bác Lưu!”

Tôi gần như đã mất hết lý trí, muốn dồn Đỗ Dực vào chân tường.


“Vào xe được không?” Đỗ Dực hất cằm chỉ về phía camera, “Nếu

không thì có thể ngày mai trên mạng sẽ có clip của chúng ta, hình ảnh chắc
cũng rất rõ nét.”


“Phê chuẩn.” Tôi uy phong gật đầu, thấy Đỗ Dực ngồi vào ghế lái thì

cũng lập tức chui vào xe ngồi trên ghế phụ, quay sang thì thấy cậu ta cười
với vẻ như âm mưu đã được thực hiện. Thấy ánh mắt của tôi, Đỗ Dực lập
tức thu lại nụ cười bí hiểm kia mà trưng ra vẻ mặt vô tội. Lúc ấy tôi không
thể nghĩ nhiều, cũng không thể chờ đợi nữa mà giơ móng vuốt chuẩn bị
thực hiện tội ác của mình…

Chương 16 – KFC bóp chết Newton

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.