CHỈ CẦN CÓ ÁNH MẶT TRỜI, TÔI SẼ RỰC RỠ - Trang 191

Tôi không thích ăn ngọt, nhưng bánh sinh nhật của Đỗ Dực rất hấp

dẫn, nhìn rất đẹp, nến tặng kèm lại càng vừa đáng yêu vừa tinh xảo.


“Đỗ Dực, cậu đánh tôi đi, cậu mắng tôi đi! Tôi quên mất hôm nay là

sinh nhật cậu!” Vừa thấy cậu ta ra khỏi phòng tắm là tôi đã nhanh mồm xin
lỗi, lại giả vờ không cẩn thận kéo khắn tắm, nhưng không biết cái khăn này
được làm bằng gì mà kéo hoài không tuột.


Mau tuột xuống đi, khăn tắm ơi khắn tắm à! Lát nữa cậu ta đi thay

quần áo thì tôi sẽ không được nhìn thấy gì hết đó!


“Em không nhớ sao?” Đỗ Dực cười nhẹ một tiếng, muốn vô hại bao

nhiêu thì vô hại bấy nhiêu, “Tôi cứ nghĩ hôm nay em mang dưa hấu đến
tặng tôi làm quà sinh nhật, thì ra không phải vậy. Nhưng không sao đâu,
Tiểu Du, dù sao cũng đã nhiều năm như vậy.”


“Cậu thật đúng là người tốt, chúng ta kết bái làm anh em đi!” Tôi

dõng dạc đề nghị.


Đỗ Dực cũng dõng dạc trả lời: “Không thành vấn đề, tối nay chúng ta

bái đường.”


“Tốt quá tốt quá.” Tôi gật đầu như giã tỏi. Lúc ấy đầu tôi hơi nóng,

không chú ý đến chữ “Bái đường” mà không phải là “Kết bái” của cậu ta.
Nhân đây tôi cũng xin nhắc nhở quý nữ đồng bào, khi đối mặt với mỹ nam
trần nửa thân người, nhất định phải nghe rõ từng từ từng chữ anh ta nói.
Thật ra Đỗ Dực đã nhiều lần đưa ra ám hiệu tôi sắp nhận một huyết án,
nhưng vì chỉ số thông minh của tôi mãi không chạm mốc cao nhất nên
không hiểu được ám hiệu của cậu ta, nếu không thì cho dù bị bão càn quét
thành xác ướp tôi cũng phải về nhà với ba mẹ.


Cậu ta đúng là người tốt, đa số thịt gọi đến đều vào bụng tôi, thế mà

cậu ta còn cắt cho tôi một phần ba cái bánh. Phải biết rằng có thể khiến cậu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.