CHỈ CẦN CÓ ÁNH MẶT TRỜI, TÔI SẼ RỰC RỠ - Trang 192

ta chia sẻ đồ ngọt là không có khả năng chứ đừng nói chia cho đến một
phần ba. Hỏi nguyên nhân thì cậu ta nói ăn đồ ngọt có thể tăng cường thể
lực, giúp cơ thể nhanh chóng chuyển lượng đường trong máu, bổ sung thể
lực giúp không bị ngất xỉu.


Ăn uống no đủ, Đỗ Dực đeo kính xem tin tức, còn tôi thì mượn cậu ta

một bộ quần áo để thay. Tôi thật quá ngây thơ, vừa tắm vừa hát vừa nhớ lại
những chuyện hôm nay, cảm thấy rất ấm áp. Đã vậy Đỗ Dực còn nói tối nay
sẽ cũng tôi bái đường kết nghĩa anh em!...Í, khoan đã! Bái đường?


Nếu logic của tôi không sai thì theo lời cậu ta là…chẳng phải người

trái đất nói bái đường là kết tình vợ chồng chứ không phải là kết nghĩa anh
em sao?


Tôi run sợ, cục xà phòng tắm tuột khỏi tay, rơi xuống đất rồi lăn đi

thật xa.


Đêm nay quả thật là mưa to gió lớn.

Không kịp nghĩ nhiều, tôi nhanh chóng tắm sạch bọt xà phòng trên

người, vội vàng tắt nước rồi tìm quần áo sạch cứ như hôm nay là ngày tận
thế. Nhưng đúng lúc này thì thảm kịch xảy ra, tôi đạp trúng cục xà phòng bị
rơi xuống sàn khi nãy. Vì vậy, tôi oanh liệt kêu lên hai tiếng thảm thiết rồi
bổ nhào xuống đất, hai chân giơ lên trời, phút chốc toàn thân như bị mất
cảm giác.


“Tiểu Du!” Có lẽ là Đỗ Dực nghe tiếng động nên chạy đến, còn đứng

ngoài cửa gõ hai cái.


“Tôi bị ngã…hu hu hu…” Tôi cất tiếng, cố gắng bò dậy, nhưng mới

bò được mấy centimet thì khóa cửa bị vặn ra…Tại sao tôi tắm lại quên khóa
trái cửa?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.