CHỈ CẦN CÓ ÁNH MẶT TRỜI, TÔI SẼ RỰC RỠ - Trang 226

xông tới trước mặt ông ấy nói: “Giáo sư hãy tưởng tượng thầy là học trò Đỗ
Dực của thầy” rồi sau đó nhào tới ôm hôn ông ấy?


Bạn cùng phòng nghe nói tôi muốn đến buổi tọa đàm đều cho rằng tôi

bị bệnh, hơn nữa còn là bệnh tinh thần.


Tôi hận! Không ngờ trước nay tôi luôn đứng ở nơi đầu sóng ngọn gió

trong thế giới tinh thần văn minh này.


(tác giả: các bạn thân mến, tinh thần mà các bạn nói với tinh thần mà

vị bạn cùng phòng của các bạn này nghĩ là hai khái niệm khác nhau.)

***


Buổi tối trước ngày giáo sư trường Q đến trường tôi tham gia buổi tọa

đàm, tôi ra quảng trường xem cuộc thi cosplay, cuộc thi này được quảng bá
rất rầm rộ. Tôi đứng ở bên ngoài xem thì quen một anh chàng phụ trách đạo
cụ đang là sinh viên năm nhất, dáng người mập mạp rất đáng yêu, nhìn rất
giống Quách Đông Lâm. Nghe tôi nói tôi đã là sinh viên năm tư thì cậu ta
liền gọi tôi là tiền bối. Cậu ta gọi tôi như vậy làm tôi giật mình, bất chợt
hiểu ra rằng năm thứ nhất đại học của mình đã trôi qua lâu như vậy mà cứ
ngỡ như mới ngày hôm qua.


(Quách Đông Lâm: diễn viên TQ)

Có câu một khi bắt đầu đau buồn, luyến tiếc những thứ đã qua thì đó

là những dấu hiệu của tuổi già, quả là quá đúng. Mọi người thử nghĩ xem
tôi vừa mới vô ý lưu luyến ngày xưa thì đã trở thành “Tiền bối”!


Thân là tiền bối cấp rắn độc, thế mà ngày hôm sau tôi lại đi nghe tọa

đàm. Chủ đề của buổi tọa đàm này là “Ứng dụng vi cầu từ tính β-glucan ở
sinh vật”, sinh viên tới nghe đều thuộc ngành sinh học. Tôi đường đường là
sinh viên kinh tế lại bon chen đi theo, ra vẻ ta đây rất hiểu biết, nhận giáo

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.