CHỈ CẦN CÓ ÁNH MẶT TRỜI, TÔI SẼ RỰC RỠ - Trang 345

Hóa ra việc Đỗ Dực không kết hôn, không sinh con không hề liên

quan tới việc anh sẽ không được thừa kế. Hóa ra ngay từ đầu tôi đã sai.
Không phải Đỗ Dực muốn làm chủ công ty, anh ấy chỉ không muốn người
cha của mình sau khi đã bỏ rơi vợ con thì cũng giao luôn tài sản cho người
ngoài. Vì thế lúc đầu anh mới muốn tìm một người có thể giúp anh bảo đảm
trước mắt không để công ty loạt vào tay người nhà họ Trịnh.

Sao tôi có thể phạm phải sai lầm sơ đẳng như thế này?

“Tiểu Du? Tiểu Du?” Chú Đỗ gọi tôi.

“Ơ? Sao ạ?”

“Tết năm nay Đỗ Dực có về không?” Chú Đỗ dè dặt hỏi tôi.

“Cháu không biết.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.