CHỈ CẦN CÓ ÁNH MẶT TRỜI, TÔI SẼ RỰC RỠ - Trang 368

đứng im tại chỗ, ánh mắt không tự chủ được nhìn xuyên qua, đúng, là
xuyên qua.

“A a a a a.......” Chu Cường vội vàng che lại, tiếng thét thật là chói tai.

Một phút sau, cuối cùng Chu Cường cũng đã quấn lại khăn tắm, chỉ

vào Đỗ Dực: “Cậu nhìn cái gì?”

“Tôi có cần phải nhìn không?” Đỗ Dực lưu manh nhếch mày, nói mờ

ám: “Cậu có, tôi cũng có.”

“Thậm chí còn chất lượng hơn.” Tôi ở bên cạnh bổ sung thêm một

câu.

Chu Cường đỏ mặt vội trốn vào phòng tắm. Đỗ Dực xoay người nhìn

tôi sâu xa, một tay chống lên cửa: “Em nói thế nghĩa là em cũng nhìn
thấy?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.