CHỈ CẦN CÓ ÁNH MẶT TRỜI, TÔI SẼ RỰC RỠ - Trang 369

“Em...em không thấy gì cả! Em hoàn toàn không thấy gì hết!” Tôi vội

nhìn sang nơi khác.

“Chu Du?”

“Sao, sao cơ?”

“Em, tiêu đời rồi.”

Tôi không thể yếu đuối, tôi muốn giành thắng lợi trong cuộc khẩu

chiến này! Tôi hưng phấn, nói lớn: “Em không có hai viên tròn tròn, nhưng
anh có.”

Gương mặt Đỗ Dực áp sát vào tôi. Tôi có thể cảm nhận được hơi thở

nóng hổi của anh phả lên mặt mình: “Đồ của anh có thể cho em mượn
dùng.”

Chương 40 - Nhật ký chăm sóc quốc bảo

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.