CHỈ CẦN CÓ ÁNH MẶT TRỜI, TÔI SẼ RỰC RỠ - Trang 44

tốt. Mấy năm gần đây thì loại tranh khoa học viễn tưởng này rất được ưa
chuộng, cũng dễ có giải thưởng.”


“Khoa học viễn tưởng là gì ạ?” Hãy tha thứ cho vốn từ hạn hẹp của

tôi.


“À, khoa học viễn tưởng chính là không gian ngoài vũ trụ và có người

ngoài hành tinh…” Thầy Lý rất kiên nhẫn giải thích cho tôi.


Tôi im lặng cầm tác phẩm của mình, suy nghĩ đã bay cao bay xa…

Tôi vẽ về một cuộc thi nhảy dây của trường, nữ chính đứng giữa bức tranh
là tôi, bên cạnh nữ chính tất nhiên sẽ là nhân vật nam, lần lượt là Trần Hồng
và Đỗ Dực, xung quanh là các bạn cùng lớp… Khi đó, tôi không hề biết
trên thế giới có câu ‘trong một ngàn độc giả thì sẽ có một ngàn Hamlet’, vì
thế, mang theo lòng tự ái mãnh liệt của một đứa trẻ, lấy hết dũng khí nói với
thầy Lý: “Em vẽ về cuộc thi nhảy dây!”

(Trong một ngàn độc giả thì sẽ có một ngàn Hamle: ý nói mỗi người

có một cách nhìn nhận khác nhau.)

“Hả?” Thầy Lý hứng thú hỏi, “Người ngoài hành tinh nhảy dây sao?

Trí tưởng tượng của em thật phong phú. Đôi lúc thầy rất hâm mộ những đứa
trẻ như em, có thể nghĩ ra những ý tưởng mà người lớn không thể nào nghĩ
tới…”


Thầy nói xong còn sờ đầu tôi, mang bức tranh của tôi đi, còn tôi thì bị

ông thầy đơn thuần này làm cho khóc không ra nước mắt, nhưng cũng
chẳng còn sức lực để đuổi theo.


Sự thật chứng minh, nếu không phải năng lực của tôi có vấn đề thì

con mắt bình phẩm của mấy thầy giáo gặp trục trặc. Một tháng sau khi bắt
đầu cuộc thi, kết quả được công bố, bức tranh được thầy Lý đặt tên là
“Cuộc thi nhảy dây trên sao Hỏa” của tôi được giải ba. Khi phát thưởng,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.