CHỈ CẦN CÓ ÁNH MẶT TRỜI, TÔI SẼ RỰC RỠ - Trang 88

Đèn xanh, cậu ấy xoay vô lăng rồi nói: “Bọn họ ly hôn rồi, tôi không

có nhà.”


“Hả?” Tôi phát ra một tiếng nghi vấn kinh dị, sau đó lập tức câm

miệng. Chín năm, tôi đã bỏ lỡ những gì? Chu Du ơi là Chu Du, mỗi người
đều có cuộc sống khác nhau, chẳng qua mi chỉ cùng song hành với Đỗ Dực
một đoạn đường, quãng thời gian còn lại của cậu ấy không có mi thì lại xảy
ra nhiều chuyện trời long đất lở.


Đỗ Dực không tỏ ra khó chịu, hạ cửa xe xuống một chút, kể những

chuyện đã xảy ra của nhà cậu ấy cho tôi nghe.


Thì ra khi Đỗ Dực lên sơ trung thì ba cậu ấy ra ngoài làm ăn, kiếm

được rất nhiều tiền. Sau đó thì sinh thói trăng hoa, bao nuôi vợ bé ở bên
ngoài. Mẹ Đỗ Dực không chịu được nên đòi ly hôn. Sau này, ba của Đỗ
Dực muốn quay lại với mẹ cậu ấy thì bà đã tái hôn với người khác, thấy vậy
ông cũng dẫn một người phụ nữ khác về nhà. Buồn cười là cuộc sống sau
khi tái hôn của ông lại không vui vẻ gì. Vợ mới của ông còn rất trẻ, chỉ lớn
hơn chúng tôi mấy tuổi, không bao giờ đụng vào việc nhà, suốt ngày chỉ
biết ra ngoài tiêu xài phung phí, có hôm còn tiêu hết gần năm vạn. Ông Đỗ
bắt đầu hối hận, lại muốn ly hôn. Trong lòng rất nhớ con trai, vì vậy vào
mùa xuân ông gọi Đỗ Dực về ăn cơm. Bà vợ trẻ của ông nhìn thấy Đỗ Dực
thì nổi lên ý xấu, có lần thừa dịp ông Đỗ không có ở nhà thì lấy danh nghĩa
ông Đỗ gọi Đỗ Dực về nhà rồi quyến rũ cậu ấy, còn lấy ra một tấm thẻ vàng
nói muốn bao nuôi cậu ấy. Đỗ Dực bị chọc giận. Thằng nhãi này khi nổi
giận rất đáng sợ. Lúc đó, cậu ấy lấy 41 tệ ném vào mặt chị ta, bảo chị ta
cầm tiền cút ra ngoài. Chị ta còn cười Đỗ Dực không hiểu sự đời, nói dù sao
chị ta cũng là mẹ kế của Đỗ Dực, đâu dễ đuổi chị ta đi bằng 41 tệ.


Đỗ Dực lại một lần nữa nói ra một câu kinh người: “Tôi đã tìm hiểu

rồi, kỹ nữ chỉ có giá này thôi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.