CHỈ CÓ THỂ LÀ ANH - Trang 65

“Hắn không phải người Nga,” Nina nói. “Cậu tự bịa ra chuyện đó đấy

chứ. Cậu đã phải uống bao nhiêu bia rượu thế?”

“Chà.” Alex ngả người ra ghế, một tay để trên bàn như để giữ thăng

bằng. “Tôi ăn sáng với chị gái tôi - cà phê Ai-len. Thế rồi tôi ăn trưa với mẹ
tôi và thế luôn có nghĩa là sẽ căng thẳng, nên tôi làm hai ly scotch. Sau đó
vợ cũ của bố tôi rủ tôi đi uống gì đó, mà tôi thì ghét phải từ chối bà ấy, thế
là tôi uống brandy. Rồi bố tôi lôi tôi đi ăn tối.” Anh nhướn mắt nhìn Nina.
“Bố tôi mà đã ăn thì đồ uống sẽ rót ra ào ào. Tôi khá chắc chắn là mình đã
uống ba ly whiskey. Sau đó bố tôi bảo taxi thả tôi xuống cửa nhà tôi, và anh
trai tôi lại đang chờ tôi với một lốc sáu lon bia.” Anh lắc đầu. “Anh ấy vừa
mới về, tôi nằm xuống và toàn bộ căn phòng cứ sà xuống tấn công tôi, thế
là tôi nghĩ đến cô. Cứ rót ít cà phê lên người tôi rồi tôi sẽ ra về.”

Nina lấy ra hai cái tách sọc ca-rô xanh từ trong chạn bát và đặt chúng

lên bàn. “Cậu không thể uống nước khoáng với mấy người họ sao?”

“Không,” Alex lắc đầu và rồi hối hận ngay, “ôi, đau quá. Tôi phải có

thứ gì đó để lấn át đi cảm giác phải kìm nén.”

Nina ngồi xuống, tò mò. “Cảm giác kìm nén à?”

Alex gật đầu, lần này cẩn thận hơn. “Bọn họ có những bài thơ khác

nhau, nhưng khi đã đến đoạn điệp khúc thì tất cả đều nói cùng một chuyện.
‘Đã đến lúc quyết định lựa chọn nghề nghiệp rồi, Alex à’.” Anh gục đầu
xuống và tỏ vẻ ương bướng trong chốc lát. “Tôi không muốn quyết định
chọn nghề nghiệp. Tôi nghĩ họ đang thúc ép tôi.”

“Có lẽ họ có lý đấy. Tôi biết những người trẻ tuổi, hai lăm hay hai sáu

tuổi, nhưng...”

“Tôi tròn ba mươi rồi,” Alex nói. “Vào ngày hôm nay. Chúc mừng

sinh nhật tôi đi nào. Chỗ cà phê kia xong chưa?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.