CHỈ CÓ THỂ LÀ ANH - Trang 68

“Hãy nói với tôi điều đó khi cậu đã bốn mươi.” Nina đặt tách cà phê

của mình xuống. “Thôi nào, nói về tương lai của cậu nào. Cậu bảo hồi còn
đi học cậu thích ngành khoa học.”

“Tôi bảo tôi học ngành khoa học. Tôi có bảo thích đâu.” Anh hớp một

ngụm nữa. “Cà phê này tuyệt quá. Loại gì thế nhỉ?”

“Đừng cố thay đổi chủ đề. Cậu thích gì?”

“Con người. Sự sôi nổi. Huyên náo. Màu sắc.”

“Có lẽ chúng ta có thể đưa cậu vào rạp xiếc,” Nina mỉa mai. “Tập

trung vào nào. Tôi đang cố điều chỉnh cuộc sống của cậu đấy.”

“Cô và toàn bộ gia đình tôi. Sao các người không để cuộc sống của

tôi được yên ổn chứ? Tôi thích cuộc sống của mình.” Alex uống cạn tách cà
phê rồi nhìn chằm chằm vào nó. “Cô biết đấy, thế này lẽ ra không hợp lý,
nhưng đúng là tôi thấy khá hơn. Hẳn là do cà phê.”

“Thế giờ cậu sống bằng nghề gì?” Nina hỏi, hy vọng tìm được hướng

đi nào đó có thể lái anh chàng này sang.

“Tôi là bác sĩ.” Alex đẩy cái tách trống không của mình về phía cô.

“Làm ơn cho tôi thêm một tách nữa.”

Nina chớp mắt nhìn anh. “Cậu là gì cơ?”

“Bác sĩ. Khỏi bận tâm, tôi sẽ tự lấy.” Alex đứng dậy bước qua người

Fred để lấy bình cà phê rót vào tách trước khi dứ dứ nó về phía cô. “Cô
muốn uống thêm không?”

“Không.” Cô không muốn uống thêm cà phê, cô muốn giết chết cậu

ta. Cậu ta biết cô đang nghĩ gì và chỉ trêu đùa hùa theo để tiêu khiển. Huênh
hoang là nhà văn Nga ư? Đúng là đồ trẻ con. Chà, cậu ta còn trẻ thật, nhưng
làm quái gì trẻ đến mức thế. “Buồn cười thật. Tôi muốn biết vì lý do quái
quỷ gì mà gia đình cậu lại không vừa lòng với một bác sĩ ba mươi tuổi?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.