CHỈ CÒN LẠI TÌNH YÊU - Trang 60

Cô nghĩ:

"Anh ấy vẫn nhắc đi nhắc lại rằng ta chẳng cần trang sức mới đẹp; và

không một phụ nữ nào trong triều, dù là chói ngời kim cương, lại đáng giá
bằng một nụ cười của ta. Nhưng bây giờ, những phụ nữ ấy, mà trước kia
anh không coi ra gì, lại thu hút được anh. Ồ được, ta hãy vui tươi lên, hãy
hớn hở và vui vẻ; có thể đêm nay ta sẽ giành được tất cả tình yêu của anh
ấy".

Raymon để ngựa ở căn nhà nhỏ của người thợ đốt than ở trong rừng,

đi vào vườn hoa, vì anh ta có chìa riêng. Lần này, anh ta không có nguy cơ
bị bắt chộp như một tên ăn cắp. Hầu hết gia nhân đã đi theo chủ. Anh ta đã
giải bày chuyện riêng của mình với người coi vườn, và anh biết tất cả các
khu vực quanh Lagny như chỗ ở riêng của anh ta.

Đêm lạnh lẽo, sương mù bao trùm dày đặc cây cối trong vườn hoa.

Raymon phải khó khăn lắm mới phân biệt được những thân cây đen đen
trong làn sương trắng khoác lên cây cối bộ áo mờ ục.

Anh ta đi lang thang trong một thời gian trên những lối đi ngoằn

ngoèo, rồi mới tìm được cửa cái chòi nhỏ ở đấy Noun đang chờ anh ta. Cô
tới đón anh, mặc tấm áo lông với chiếc mũ bõ dài trên đầu.

- Chúng ta không thể ở đây được - cô nói với anh ta - lạnh quá. Theo

em, đừng nói gì cả.

Raymon cảm thấy hết sức ghê tởm khi bước vào nhà bà Delmare với

tư cách là người tình của cô hầu phòng của nàng. Tuy thế anh ta đành
nhượng bộ. Noun đi truốc anh, bước nhẹ nhàng, và cuộc gặp gỡ này có ý
nghĩa quyết định.

Cô dẫn anh ta qua sân, dụ lũ chó im tiếng, mở cửa không tiếng động

và cầm tay anh ta, lẳng lặng đưa anh ta qua những hành lang tăm tối; cuối
cùng cô kéo anh ta vào một căn buồng tròn, thanh nhã và giản dị; ở đấy có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.