CHỈ CÒN LẠI TÌNH YÊU - Trang 62

Noun to khỏe hơn bà chủ, nom rõ ràng là diện bộ cánh đi mượn. Cô

duyên dáng, nhưng đó là cái duyên dáng không cao quý; cô đẹp như một
phụ nữ, chứ không phải như một nàng tiên, cô hứa hẹn khoái cảm chứ
không phải lạc thú thanh cao.

Raymond, sau khi đã xem xét kỹ cô gái trong tấm gương mà không

quay đầu lại, liền đưa mắt nhìn tất cả những gì có thể cho anh ta một hình
ảnh thuần khiết hơn của Indiana: những nhạc cụ, những bức họa, chiếc
giường hẹp thanh tán. Anh ta ngây ngất vì một mùi hương thaong thoảng
nàng còn để lại nơi thiêng liêng này, anh ta rùng mình ao ước nghĩ đến
ngày Indiana sẽ tự tay mở khóa động đào này cho anh.

Còn Noun khoanh tay đứng sau lưng mê mải ngắm anh ta, tưởng như

anh bị cám dỗ bởi những cố gắng của cô để được vừa lòng người yêu.

Nhưng cuối cùng anh ta phá tan sự im lặng:

- Tôi cám ơn em về tất cả những gì em đã sửa sọn cho tôi - anh ta nói

với Noun - Đặc biệt tôi cám ơn em đã đưa tôi vào đây, nhưng tôi vui thích
vì sự bất ngời đáng yêu này như thế đủ rồi. Ta ra khỏi căn buồng này đi,
chúng ta ở đây không đúng chỗ, ta phải tôn trọng bà Delmare, bà ấy đang
vắng mặt.

- Như vậy thật là ác quá - Noun nói, có vẻ không hiểu anh ta, nhưng

cô nhìn thấy vẻ lạnh lùng và không hài lòng của anh ta - Thật là ác, vì em
hy vọng sẽ làm ông vui thích; vậy mà ông lại xua đuổi em.

- Không, Noun yêu quý, tôi không bao giờ xua đuổi em, tôi đến đây để

nói chuyện nghiêm chỉnh với em và bày tỏ với em tình mến thương của tôi.
Tôi cảm ơn em muốn làm cho tôi vui thích, nhưng em trang điểm bằng tuổi
trẻ của em và duyên dáng tự nhiên thì tôi thích hơn là thấy em mang đủ
những đồ trang sức vay mượn này.

Nàng hiểu ra một phần và khóc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.