CHỈ CÒN LẠI TÌNH YÊU - Trang 75

ra khỏi vòng tay Raymon, chạy ra mở cửa rồi trở lại gieo mình xuống chiếc
ghế bành.

Mặt tái mét và sợ gần chết, Noun lao ra chặn cửa hành lang để những

gia nhân vẫn đi qua đi lại ở ngoài khỏi chứng kiến cảnh tượng kỳ lạ này.
Mặt còn tái nhợt hơn cả bà chủ của mình, đầu gối run lên, lưng áp vào cửa,
Noun đợi chờ số phận của mình.

Raymon cảm thấy rằng nếu khôn khéo, anh ta vẫn có thể cùng một lúc

đánh lừa cả hai người phụ nữ này.

- Thưa bà - anh vừa nói vừa quỳ gối trước Indiana - hẳn bà phải xem

sự có mặt của tôi ở đây như một sự lăng nhục nặng nề. Tôi quỳ dưới chân
bà cầu xin tha thứ. Xin cho tôi được thưa chuyện riêng với bà một lát, tôi sẽ
giải bày hết.

- Ông im đi, thưa ông, ông ra khỏi đây cho - Bà Delmare kêu lên, lấy

lại tất cả sự trang nghiêm xứng với vai trò của mình - Đi ra trước mắt tất cả
mọi người. Noun, mở cái cửa này để ông ấy đi ra, sao cho tất cả gia nhân
đều nhìn thấy ông ấy và ông ấy phải chịu lấy sự hổ thẹn về hành vi này.

Noun tưởng chuyện của mình đã bị lộ, đến quỳ bên cạnh Raymon. Bà

Delmare im lặng, ngạc nhiên nhìn cô hầu.

Raymon toan nắm lấy tay Indiana, nhưng nàng phẫn nộ rút tay ra.

Giận đỏ mặt, nàng đứng dậy, trỏ tay ra cửa.

- Ông ra đi, tôi bảo ông đấy - nàng nhắc lại - Bởi vì tư cách của ông

thật bỉ ổi. Đấy là những phương cách mà ông muốn sử dụng, ông đã nấp
trong buồng tôi như một tên trộm. Vậy đây là cách quen thuộc của ông để
chui vài gia đình người ta! Đấy là tình cảm rất mực trong trắng mà hôm qua
ông đã thề thốt với tôi! Chính bằng cách như thế mà ông định che chở cho
tôi, tôi trọng tôi, bảo vệ tôi. Đấy al sự tôn sùng của ông đối với tôi. Ông gặp
người phụ nữ đã tự tay cứu chữa cho ông, người đã chốc lấy cơn giận dữ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.