CHỈ ĐỂ BAY QUA MỘT BÌNH MINH - Trang 140

CHỈ ĐỂ BAY QUA MỘT BÌNH

MINH

Đào Bá Đoàn

www.dtv-ebook.com

Hoàng Hôn Đẻ Trứng

Nàng ư? Đúng rồi. Nàng đấy. Đúng thật là nàng.

Mà không. Không phải là nàng. Không phải đâu. Nàng khác cơ. Khác

hẳn. Chứ không thể là thế này...

Tôi tự cãi với mình như thế khi nhìn vào bức chân dung bằng bút chì,

hay đại loại một loại màu giống như than chì. Trong lòng rất lạ. Hoang
mang. Cựa quậy. Giằng xé. Rồi bất ưng tôi há mồm thở dốc...

Gần hai mươi năm về trước tôi và nàng thân nhau như hai con ốc biển.

Nàng được gió từ phương Bắc đưa tới.

Tôi được sóng từ phương Nam đưa vào.

Chúng tôi nhìn nhau một lúc rồi ngụp vào thẳm sâu, hả hê đến kinh

hãi một trật tự được sắp đặt như là số phận.

Nàng thì thào vào trong tim tôi: Đồ ngốc ạ, chỉ run rẩy thôi thì có ích

gì, mà phải hành động cụ thể, mới giữ được mình bền vững mãi mai sau...

Tôi khóc như hoàng hôn đẻ trứng, từng quả một rơi biến thành những

đụn nhỏ bao quanh và chôn vùi.

Khác với điều tôi vừa chợt nghĩ, nàng lướt môi hôn một cách tách biệt

từng chi tiết lặt vặt, nhưng đã khiến cho tòa huyệt lạnh tan tành và chúng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.