CHỈ ĐỂ BAY QUA MỘT BÌNH MINH - Trang 65

vô cùng sửng sốt trước những ước muốn đê tiện và độc ác đó. Nhưng bất
lực, để cho nó tự thỏa mãn đến tột cùng rồi tự chấm dứt. Dẫu gì cũng là sự
nhắc nhở, mình vẫn chỉ là loại hạ đẳng hoàn toàn có khả năng gây tội.
Giống như sự phũ phàng bản năng đã đập tan ảo tưởng của tri thức. Thế là
không còn cái màu đen quyến rũ ấy nữa. Màu đỏ đã xua nó đi. Tính vĩ
cuồng đã thay cho tâm Phật. Tính vĩ cuồng cũng đã đẩy ngược tôi về căn
gốc bản nguồn. Tôi lại bừng tỉnh, và cũng từ ở bản năng thúc đẩy tôi lại cố
rướn mình để xem có bò được không. Vô ích. Như có một chiếc đinh đóng
chặt lấy tôi. Niềm tự hào loài kiếp bắt đầu suy tổn. Niềm tin vào sức mạnh
của loài kiếp cũng bắt đầu bị lung lay. Tôi chợt có ý nghĩ nghi ngờ mình
được giao tạo từ một loài đơn nhất. Có thể là bố tôi, có thể là mẹ tôi không
hề giống loài của tôi. Có thể vì lý do khó hiểu nào đó mà dù không cùng
loài họ vẫn đi đến một kết quả. Hay chỉ đơn giản trời đất muốn thí nghiệm
loài cộng sinh mới? Phút khó khăn này của tôi là sự thích ứng với điều kiện
sinh tồn? Nhưng vấn tưởng này không ngờ tạo nên một nỗi đau bắt đầu tấn
công tôi. Từng mũi tên nhỏ như tinh khí tới tấp bắn tới, và cái nào cũng
trúng đích cả. Tôi giãy giụa âm thầm với kết quả là cái đầu hơi gục gặc
được một chút. Một cái chết thấp thoáng đầy quyến rũ. Vinh quang mờ ảo.
Những âu lo lụi dần đến một điểm mốc mảnh như sợi tơ, cái chết chợt
dừng, còn vinh quang thì vụt lớn mạnh. Đó là điều tôi không ngờ tới.
Nhưng với tôi bây giờ đó là sự đau khổ mới. Cuộc đấu dữ dằn đã lấy mất
tình yêu của tôi trong sáng, tôi không còn hồ hởi với công việc tìm kiếm
bản nguyên cũng như sinh tồn mới lạ. Tôi cũng không còn kiên định đầy
mục đích cao cả chống lại tự nhiên. Sinh ra với sự thống khổ, bản thân tôi
lại tự làm mình thống khổ để kết quả là trăm nỗi thống khổ đã khiến tôi
buồn phiền và chán nản. Thêm việc tín ngưỡng đã bị cạo tẩy làm tôi trống
rỗng như một cái hang nhỏ nối từ thiên tầng xuống địa tầng, chảy trong đó
là những lớp khí nhũn, nó làm cho tôi sắp tan rã, sắp biến hình. Lúc đầu tôi
phó mặc và tự an ủi rằng như vậy cũng rất tốt đẹp. Cho nên tôi cố gắng tô
điểm cho ý tưởng của mình sắp từ bỏ một loài mà mình đã bị lựa chọn. Rồi
tôi cũng chẳng hề ước muốn trở thành loài gì. Thậm chí tôi nghĩ cứ đơn
giản là lớp khí nhũn ấy lại hay. Sẽ được chuyển động liên tục, được thoát

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.