CHỈ ĐỂ BAY QUA MỘT BÌNH MINH - Trang 85

Riềng. Tỏi. Quằn quại dục. Quay tít. Vọng thét... Con chó oặc oặc hoặc oắc
oặc làm thực tại hóa, thảm hóa thân phận. Nhà rộng. Khí chất đàn ông.
Tiền. Quyền. Ước muốn. Đàn bà. Chết đi. Chết đi. Cái ấu thơ. Cái ngây
thơ. Mùa. Thời. Sự. Lạc. Miền. Cộng. Chung. Tiếng...

Hắn nhào xuống đất. Hắn soi mặt mình. Nhưng hắn giật thót. Gương

làm sao? Mờ khói? Không phải! Tôi lau đi lau lại nhìn rõ là nó trong suốt
mà không hề có tôi trong đó. Không kịp mặc gì, vứt hình nộm lình phình
trong bồn tắm, mặc con chó tím, hắn lao ra ngoài. Hắn soi vào chiếc gương
lớn ở phòng khách. Vẫn không thấy tôi... Hắn lao vào buồng soi gương
nhỏ. Không có tôi. Lao lên gác. Lên gác nữa. Không thấy. Không thấy. Ồ...
Thế tôi đi đâu mất rồi? Tôi đâu mà không có gương nào chứa bóng dáng tôi
cả? Tôi đâu? Tôi đâu? Tôi?... Là ai?... Có là tôi không?... Hắn lồng lên lộn
xuống. Điên cuồng soi gương đập gương. Chân tay tứa máu. Cứ thét vào
bụng câu hỏi. Tôi đâu. Gương hết. Hắn chạy xộc vào phòng ngủ của hắn.
Lịm đi sau một tiếng "hức"...., mà chính xác hơn là tiếng "hộc... " cộc lốc.

Im lặng.

Đêm hôm nay đêm tĩnh. Trời hôm nay trời chẳng có mây.

Trăng xối.

Hắn tỉnh lại vào lúc trăng xối mạnh nhất, lọt qua kẽ hở một cửa sổ,

đọng ở giữa người hắn.

Hắn vùng dậy. Mở tung cửa sổ. Trăng tràn vào gớm hơn thác lũ khiến

hắn bạt vía vội nhảy lùi lại. Vẫn nhồng nhỗng như thế, hắn nảy ra sáng kiến
soi mình dưới ánh sáng của trăng xem có thấy bóng hay không? Hắn kinh
ngạc không thấy gì cả. Cẫng lên. Cẫng mãi chẳng ăn thua. Hắn lại thét vào
bụng. Tôi đâu? Tôi đâu hả trời?...

Tự hỏi. Hay là trong này chật chội trăng không soi bóng? Hắn lập tức

chạy thốc lên sân thượng. Vẫn không thấy. Chỉ có trăng với trăng thôi. Hắn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.