CHỊ EM SONG SINH NGƯỜI SPARTA - Trang 40

Gần gần hơn một chút, trên một thửa ruộng, bọn trẻ trông thấy hai đốm
màu nâu di chuyển lui lui tới tới. Đó chính là hai con bò, và Dromas đang
cho chúng cày bừa. Mọi thứ yên tĩnh đến độ bọn trẻ có thể nghe rõ mồn
một tiếng gặm cỏ của bầy cừu, tiếng róc rách của một con suối nhỏ đổ ra
dòng sông cạn tưới tắm cho thung lũng phía bên dưới.

Sườn đồi khá trơ trụi ngoại trừ một ít bụi cỏ và cây, nhưng là nơi vui

chơi lý tưởng với cơ man nào là đá núi. Thấy một cái hõm giữa hai tảng đá
lớn, Dion đề nghị chơi trò hang động của bọn cướp, nhưng bởi vì cậu ta cứ
khăng khăng đòi làm cướp, không chịu cho Daphne sắm vai đó một nửa
thời gian nên cô bé ứ chịu chơi, và thế là trò chơi đành phải hủy.

“Thôi nào! Giờ mình chơi sắm vai thần Apollo và nàng Daphne đi!”

Daphne bàn. “Dĩ nhiên chị sẽ là Daphne, vì chị trùng tên và cũng chạy
nhanh như gió. Em là Apollo, dù chị biết là em không thể nào đuổi kịp chị!
Chị chạy nhanh đến nỗi dù thần Apollo thật có hiện ra cũng không đuổi kịp
chị.”

Dion co rúm người lại.

“Chị không biết là các thần luôn ở quanh ta sao, chỉ ta là không nhìn thấy

các thần thôi!” cậu bé nhắc. “Nhỡ thần Apollo nghe thấy lời chị nói, và nảy
ra ý định trừng phạt chị vì tội lộng ngôn, chị sẽ phải hối tiếc đó. Có khi
thần ấy sẽ biến chị thành một cái cây giống hệt như nàng Daphne kia đó.”

“Phù,” Daphne nói. “Chị không sợ. Chị không tin các thần lại có dư thời

gian đi rình rập mấy chuyện đám con gái nhỏ nói! Nếu mà như vậy thì hẳn
các thần phải vô cùng bận rộn.”

Dion khiếp đảm. “Chị ăn nói thật ngu ngốc,” cậu ta bảo. “Chị không bao

giờ được nói như vậy nữa về các thần. Chị ơi! Hôm nay hẳn là một ngày

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.