CHỈ GỌI TÊN EM - Trang 178

nhiều thứ có thể thăm quan, các bạn có nửa tiếng tự do, sau đó cả đoàn tập
trung trước cửa cung.”

Mọi người lần lượt tách ra, tôi và Noãn Noãn đi ngược trở lại, ngoài

điện chính ra cũng rẽ vào các điện thờ phụ hai bên.

Noãn Noãn rất hứng thú với bức Thangka, cả đoạn đường đi, em dừng

lại khá lâu trước bức tranh ấy.

Đến giờ tập trung, trước khi chuẩn bị lên xe, tôi chạy đi mua một ít

hương Tây Tạng.

“Anh muốn khấn Phật hả?” Noãn Noãn hỏi.

“Không. Anh muốn khấn anh,” tôi nói, “Trước khi thi thắp vài nén, sẽ

thơm khắp cả người, y như Phật. Làm thế có khi lúc thi, gặp phải câu chưa
học không biết chừng trí não lại có thể đột nhiên được khai thông.”

“Lại nói nhảm.” Giọng Noãn Noãn mang chút trách móc. “Thế này thì

nguyện ước của anh sao mà thành sự thực được?”

Tôi sững sờ, gần như quên cả lên xe.

Về đến trường, tôi cảm thấy hơi mệt.

Không phải vì kiệt sức, mà vì cảm thấy chuyến đi này vậy là sắp kết

thúc, có một cảm giác bất lực trống rỗng.

Mọi người dường như cũng đều chung cảm giác ấy, cả giảng đường hết

sức yên tĩnh, hoàn toàn khác với không khí huyên náo mấy ngày trước.

“Tiền đã tiêu sạch rồi,” thầy Lý đùa đùa nói, “tối nay chúng ta tự nặn sủi

cảo ăn.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.