CHỈ GỌI TÊN EM - Trang 184

“Sao lại dùng thế?”

“Hỏi thăm sức khỏe mẹ Quang Tự có khá không?”

“Hả?”

“Chính là thỉnh an Từ Hy ấy.”

Hai cậu cười hi hi, tiếp tục tán hươu tán vượn, đám sinh viên ngồi dưới

thỉnh thoảng lại rộ lên cười như sấm.

Khó khắn lắm mới tán xong, các thầy dường như đều thở phào nhẹ

nhõm.

“Mình muốn biểu diễn nghệ thuật dân gian,” cậu em khóa dưới tôi bước

lên bục giảng nói.

“Rất hay,” thầy Chu, thầy Ngô, thầy Trương cùng đồng thanh. Ngay đến

thầy Lý cũng gật gật đầu.

“Mình cần một trợ thủ. Anh!” Cậu ta chỉ tay về phía tôi. “Chính là anh

đấy.”

Tôi vừa lên bục giảng, cậu ta bèn đưa tôi một viên kẹo thơm miệng, nói:

“Xin hãy xé lớp giấy bọc.” Tôi xé xong, hai ngón tay nhón lấy viên kẹo,
cậu ta nói: “Xin hãy giơ cao.” Tôi giơ tay lên cao ngang ngực, cậu ta chùn
lưng ngửa cổ ra sau, hai tay chắp sau lưng, rồi chầm chậm xích lại gần tôi,
sau đó dùng môi cắp lấy viên kẹo, tôi bèn thả tay.

Đôi môi cậu ta mím chặt, duy trì tư thế chùn lưng ngửa cổ, đi một vòng

trên bục giảng.

Cuối cùng cậu ta đưa tay phải móc viên kẹo trong miệng ra, đứng thẳng

người, cúi chào một cái: “Cảm ơn mọi người.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.