CHỈ GỌI TÊN EM - Trang 276

“Lẽ nào là đời đời kiếp kiếp?”

“Lương Lương.”

“Ừ,” tôi nói, “anh im miệng.”

Tôi lại nằm soài ra, Noãn Noãn cũng im lặng ngồi bên tôi.

“Noãn Noãn,” tôi nói, “được gặp em thật là tốt.”

Noãn Noãn cười, không nói gì.

“Nếu anh cứ lặp lại câu này mãi, em lượng thứ cho anh nhé.”

“Được,” Noãn Noãn nói, “em sẽ lượng thứ cho anh.”

“Anh đói chưa?” Noãn Noãn nói.

“Ừ,” tôi nói.

“Đi ăn trưa thôi,” Noãn Noãn nói.

Tôi đang định đứng dậy, thì đột nhiên mặt bỗng lạnh buốt, hóa ra Noãn

Noãn nắm một vốc tuyết ném vào mặt tôi.

Nhổ phì phì tuyết trong miệng ra, lau lau mắt kính, đứng lên, đã thấy

Noãn Noãn vào xe rồi.

Lên xe, Noãn Noãn vẫn cười khanh khách không dứt.

Tôi nói mặt tôi đông cứng lại rồi, Noãn Noãn nói như vậy tốt quá, để tôi

đỡ tiếp tục nói nhảm.

Chẳng bao lâu sau, chúng tôi xuống xe, đi mấy bước liền nhìn thấy biển

hiệu “Toàn Tụ Đức”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.