CHỈ GỌI TÊN EM - Trang 277

Tôi nhớ lại năm ngoái lúc đi dạo xong phố Đại Sách Lan, đứng đợi xe,

Noãn Noãn nói lần sau tôi tới Bắc Kinh sẽ đãi tôi ăn vịt quay.

“Noãn Noãn,” tôi nói, “em vẫn còn nhớ à”.

“Đương nhiên rồi” Noãn Noãn nhướn lông mày.

Tới Toàn Tụ Đức đương nhiên phải ăn vịt quay, lẽ nào lại gọi gà rán.

Ngoài vịt quay ra, chúng tôi gọi thêm vài món vịt đặc sắc khác, ngoài ra

để tránh dầu mỡ nhiều bị ngấy, còn gọi cả ít rau xanh.

Món vịt quay được đưa lên, đầu bếp còn đặc biệt đến tận bàn cắt từng lát

thịt vịt, thật là quá đã.

Tôi gộp chung phần bữa sáng với bữa trưa lại ăn, Noãn Noãn thấy tôi ăn

ngon miệng, nói ở Toàn Tập Đức là vịt quay treo bếp, ngoài ra còn có loại
vịt quay trong lò ở các cửa hàng rẻ hơn, có cơ hội cũng nên đi nếm thử, mùi
vị hoàn toàn không giống nhau.

Bữa này cũng hệt bữa tối qua, tôi ăn no căng bụng.

Lấy cớ vào nhà vệ sinh, tôi lén đi thanh toán.

“Lương Lương,” Noãn Noãn nói giọng trách cứ, “sao anh lại tranh trả

tiền nữa?”

“Noãn Noãn,” tôi nói, “Đài Loan có một truyền thống, nếu lần thứ hai

cùng con gái đi ăn mà để con gái trả tiền, người con trai sẽ bị đen đủi suốt
hai tháng.”

Noãn Noãn sững người, rồi lập tức bật cười, nói: “Hóa ra tối qua cũng là

anh nói bừa.”

Ra khỏi Toàn Tụ Đức, Đại Sách Lan ở chếch ngay đối diện.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.