CHỈ LÀ CHUYỆN THƯỜNG TÌNH - Trang 159

“Từ nay về sau, bất kể giàu sang nghèo hèn, sinh lão bệnh tử, đều

không thể chia lìa đôi ta”.

Thanh Y nhìn anh say đắm, gương mặt rạng rỡ nụ cười hạnh phúc,

khóe mắt không giấu nổi giọt nước mắt của tình yêu.

Trong buổi lễ còn phát một video ca nhạc, kể lại câu chuyện tình yêu

hai người từ lúc mới quen.

Họ là đôi bạn thanh mai trúc mã từ thuở đi học, trung học, đại học đều

học chung một trường. Trên nền nhạc du dương, ai ai cũng lặng im lắng
nghe, mọi người như chìm đắm trong câu chuyện cổ tích.

Những tình tiết tưởng chừng chỉ có trong những cuốn tiểu thuyết, nay

tái hiện mồn một trước mắt. Tịch Nhan ngơ ngẩn thất thần, trong mắt bỗng
lóe lên hình ảnh của Tô Hàng.

Ký ức một thời tuổi trẻ như thủy triều xô tới, những mối tình nhỏ nhoi,

thầm lặng, những niềm vui bé nhỏ nhưng suốt đời khắc cốt ghi tâm.

Còn cả ánh tịch dương màu máu, một mình ngồi trên xe buýt thênh

thang, lặng lẽ khóc cho con tim tan vỡ.

Hóa ra, không phải tất cả mọi mối tình đều bị phụ bạc.

Hóa ra, vẫn có những câu chuyện cổ tích tốt đẹp.

Chỉ có điều, Đỗ Tịch Nhan, nhà ngươi vẫn chưa có được cái phúc ấy.

Tiếng người huyên náo, tứ phía xôn xao, không ai chú ý tới cô gái với

dáng vẻ thất thần. Cô chầm chậm quay lưng bước, định ra ngoài thay đổi
không khí một chút. Tại hành lang phía sau sảnh lớn, cô bắt gặp dáng người
cao lớn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.