CHỈ LÀ CHUYỆN THƯỜNG TÌNH - Trang 326

“Năm năm”.

“Năm năm cũng không phải là một quãng thời gian quá ngắn, rất

nhiều điều đã thay đổi rồi”.

“Nhưng, vẫn có những thứ không hề thay đổi.” Họ sánh vai bước trên

con đường hai hàng cây rợp bóng, Tô Hàng chỉ dãy phòng hai bên đường,
“Em xem, lớp 8/5 kìa, vẫn ở nguyên chỗ cũ…”

“Anh còn nhớ vườn cây ở phía sau trường không?”. Tịch Nhan dừng

bước, đôi mắt lấp lánh ánh nhìn dịu dàng.

“Sao lại không nhớ chứ?”. Anh đăm đắm nhìn cô, giọng trầm trầm,

“Lần này về trường, anh cũng muốn đi xem”

Tịch Nhan nghiêng đầu nghĩ ngợi một chút, rồi đáp: “Có điều, anh sẽ

rất thất vọng đấy”.

“Tại sao?”

Tịch Nhan cười không đáp. Khi hai người đứng trên sân vận động, anh

mới nhận ra, khu vườn nhỏ ấy đã không còn nữa, thay vào đó là đường
chạy vòng tròn và sân bóng rổ, bóng đá.

“Sao lại thế được?” Tô Hàng kinh ngạc thốt lên, “Khi anh đến đây

năm năm trước, khu vườn cây vẫn còn…”

“Bị chặt từ năm kia rồi. Tập đoàn Trác thị quyên góp một số tiền lớn,

xây dựng sân vận động này, mở rộng gấp đôi diện tích trước kia”. Cũng vì
lý do này mà Trác Thanh Y tốt nghiệp đại học xong có thể dễ dàng bước
vào THCS làm giáo viên, và còn được đối đãi đặc biệt. “Sân vận động
trước kia đúng là nhỏ quá, mấy lớp cùng học thể dục, mỗi lần đẩy tạ, chỉ sợ
quăng vào người khác”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.