CHỈ LÀ CHUYỆN THƯỜNG TÌNH - Trang 328

“Sẽ không vậy đâu”. Tịch Nhan bình thản nhìn anh, “Tô Hàng, kể cả

thời gian có quay trở lại, người anh chọn sẽ vẫn là chị Triều Nhan, bởi chị
ấy mới là người con gái anh thích khi đó. Rất nhiều chuyện trên đời, đã
được định sẵn từ khi bắt đầu rồi…”

Tô Hàng nhìn cô không chớp, mọi suy nghĩ như bị rút hết ra. Rất lâu

sau, anh mới lấy hết dũng khí hỏi: “Tịch Nhan, em vẫn còn hận anh sao?”

“Không, em không hề hận anh”. Tịch Nhan một lần nữa phá lên cười,

thành khẩn nói, “Ngược lại, em còn rất cảm kích anh. Anh đã cho em
những ký ức tuổi trẻ tươi đẹp nhất. Trong những ký ức đó, có ánh nắng, có
nụ cười, có hơi ấm. Em hy vọng, chúng ta có thể giữ mãi những ký ức tốt
đẹp đó, đừng hủy hoại nó”.

“Chỉ thế thôi sao?”, anh không cam tâm hỏi. “Em không còn chút tình

cảm và lưu luyến nào với anh sao?”

Tịch Nhan tỉ mỉ, chăm chú nhìn anh, từ đầu đến chân. Hơn mười năm

trước, anh đã từng có vị trí vô cùng đặc biệt trong lòng cô. Gương mặt anh
tuấn ấy, vẻ mặt phấn khởi ấy, dáng người cao ráo rắn rỏi ấy, nụ cười tỏa
nắng đầy tự tin ấy, … Thế nhưng, vận mệnh trêu ngươi, hợp rồi tan, anh chỉ
có thể là những hồi ức tươi đẹp một thời tuổi trẻ của cô.

Cô kiên định, chậm rãi nói: “Tô Hàng, em chỉ có thể nói, em đã từng

yêu anh. Khi ấy, với em, anh là không khí, là nước, chỉ một ngày không gặp
anh, là lòng em trống rỗng, lo sợ. Thế nhưng, bây giờ, đã có người khác
thay thế vị trí của anh trong tim em”.

“Và người đó là Trác Thanh Liên?” Anh nhướn mày nhìn cô, mỉa mai,

“Anh biết điều kiện của anh ta rất ưu việt, có tài có sắc, có cả tiền bạc và
địa vị. Nhưng, em không phải là Triều Nhan, anh không tin em là loại
người ham vật chất hư vinh…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.