CHỈ LÀ CHUYỆN THƯỜNG TÌNH - Trang 358

sáng trong cùng ánh đèn lung linh đua nhau tỏa sáng, cổ thành như trong
giấc mộng hoa lệ.

Chợt nhớ tới một câu trong quyển tạp chí du lịch: “Nếu bạn yêu anh

ấy, hãy cũng anh ấy tới Lệ Giang”. Lệ Giang là nơi vô cùng thích hợp để
nói lời yêu thương.

Đúng lúc cô định cầm máy gọi điện cho Trác Thanh Liên, thì điện

thoại đổ chuông.

“Nếu em mở cửa phòng ra, sẽ có một điều bất ngờ đón đợi!”

Không còn nghi ngờ gì nữa, đó là tiếng của Trác Thanh Liên. Tịch

Nhan nhảy bổ khỏi giường, mở cửa, một bó to hoa chi tử trắng muốt, còn
cả gương mặt tươi cười anh tú của anh ẩn sau bó hoa.

“Ông xã!”. Cô không kìm nổi kêu lên, lao đến ôm chầm lấy anh.

“Niềm vui bất ngờ này, em có thích không?”. Anh ôm chặt cô vào

lòng, gần như cắn lấy tai cô, nói.

Tịch Nhan bất ngờ hôn anh, miên man, uyển chuyển. Trác Thanh Liên

kinh ngạc trước sự nhiệt tình của cô, từng tế bào trên khắp cơ thể đều bị cô
lôi kéo, rồi thiêu đốt nhanh chóng. Anh mãnh liệt hôn phản công, đôi tay
nóng bỏng luồn vào bên trong quần áo, tự do du ngoạn khắp cơ thể cô.

“Bảo bối của anh!”. Anh khẽ kêu lên, cổ họng khô chảy khàn đặc, cô

thích tên gọi ngọt ngào này, càng hôn anh cuồng nhiệt hơn, trong đầu lúc
này chỉ còn duy nhất một tâm niệm: cô nhớ anh, cô muốn anh, người đàn
ông luôn mang đến cho cô những bất ngờ cảm động.

Trong đêm tình ái mê loạn ấy, giữa Lệ Giang xa lạ nhưng mê hoặc

lòng người, cô đã bộc lộ sự ham muốn anh, không giấu giếm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.