CHỈ MUỐN LÀM ÔNG XÃ CỦA EM - Trang 57

Phong cách phòng của anh hoàn toàn khác so với phòng của cô, phòng

của cô thì chỉ tùy ý, mà anh đâu vào đó, dọn dẹp ngăn nắp, không khí lịch
sự, nhã nhặn khắp mọi nơi.

Cô quan sát một hồi lâu, lại đi tới trong phòng ngủ của anh, nhìn chiếc

giường màu xanh đen, cô không chút do dự nằm lên.

Nằm ở trên giường, Kiều Y Y buồn ngủ, cô từ từ nhắm mắt lại.

“Y Y, không khác lắm…” Thật vất vả Sóc Phong mới tìm được cô, cô

lại nằm ở trên giường ngủ say, anh nở nụ cười, đi tới lấy mền đắp kín cho
cô.

Anh không biết khi cô ở trước mặt người khác là dạng gì, nhưng cô ở

trước mặt của anh giống một đứa bé, thích chơi đùa, khi mệt mỏi lại nằm
ngủ ở bên cạnh anh.

Sóc Phong nhẹ nhàng đi ra ngoài, đóng kín cửa, đi tới phòng khách,

anh tựa vào ban công, rút một điếu thuốc, không phải anh nghiện hút thuốc
lá, nhưng… đôi khi, hút thuốc chỉ là vô ý thức, nhìn làn khói, suy nghĩ của
anh cũng bay theo.

Cho đến khi có một cánh tay trắng nõn lại gần, giành thuốc của anh,

rồi dập tắt.

“Đã thức rồi hả?” Theo bản năng anh nhìn đồng hồ, đã bảy giờ rồi, thế

là anh đã đứng ở trên ban công ngẩn người một tiếng rồi.

“Bị anh hun khói đến thức!” Kiều Y Y buồn buồn nói.

“Hả, thật xin lỗi.” Nếu khói thật sự có thể hun đến cô, vậy thì trái đất

cũng sẽ không phải hình tròn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.