CHỈ NHỚ NGƯỜI THÔI ĐỦ HẾT ĐỜI - Trang 118

nó lại là ngọn lửa ấm áp. Và nếu biết được, tôi tin, nhiều phần nó sẽ cho lại
cô, dòng sông trong trẻo, hân hoan, mới.

189

Du Tử Lê và nhà thơ Trần Dạ Từ

Tôi muốn kể cô nghe, chuyện tôi nhận được điện thoại của bạn-tôi-thi-sĩ,
cũng vào buổi sáng. (Có thể xế trưa một chút?) Tôi không nhớ chính xác!
Nhưng, đó là lúc miền Nam Cali đang bị cái lạnh, hậu quả của những trận
bão tuyết côn đồ, vô lại, vung gươm đao ở hầu hết các tiểu bang Đông Bắc
và miền Nam Hoa Kỳ khủng bố nhân gian! Chúng khiến nắng miền Tây, sợ
hãi, trốn, núp trong những lùm cây khuynh diệp, trên cao; mặc cho gió thổi
rát mặt đám hoa tường vy dưới thấp.

Bạn tôi nói, vừa mới rời tay khỏi mấy trang thơ dành cho tôi, trong Giai
Phẩm Xuân của tờ báo. Ông đã nghĩ, tương lai, có dịp giới thiệu thơ, ông sẽ
đọc cho mọi người nghe nhiều hơn một bài thơ của tôi mà, ông đã thuộc...

Nhưng này, người bạn trẻ của tôi, điều tôi muốn kể, không phải chuyện đó.
Điều tôi muốn nói là, xúc động trong tôi đã lên tới cực điểm, khi bạn tôi
hỏi, có phải thói quen của bọn làm thơ chúng ta, khi đọc được một bài thơ
hay, bắt gặp được một chữ đẹp, như thấy được một thân lau, rung động giữa
im lặng ngàn lau, thì, tình yêu thi ca cuồng dại trong chúng ta, thức dậy?
Như thể đó là bệ phóng cảm xúc tương ứng, ném chúng ta vào vô tận?

Tôi nói, đúng vậy. Chúng ta là một bọn... “điên” trong mắt nhìn nhân gian,
đời thường. Bạn tôi thấp giọng, tựa thú nhận sự “không phải” chí ít cũng
ngay lúc đó, của bạn tôi, với thi ca. Bạn tôi nói, bài thơ nhỏ của tôi, khiến
bạn tôi muốn xô bàn, hất ghế, đứng dậy, để làm thơ... Nhưng trách nhiệm
không chỉ với mình mà, với bao người khác, khiến bạn tôi không thể! Báo
xuân chưa xong, dù đã một lần bạn tôi ngất, xỉu trên những trang chữ của
bằng hữu khắp nơi... Bạn tôi nói, cho bạn tôi “ké” vào bài thơ nhỏ của tôi,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.