CHỈ NHỚ NGƯỜI THÔI ĐỦ HẾT ĐỜI - Trang 12

những câu hỏi của thạc sĩ chuyên ngành nghiên cứu văn hóa dân gian
Nguyễn Quang Tuệ. Thí dụ một Lê Vi Thủy, người làm thơ trẻ, có nhiều tác
phẩm đã ấn hành, hỏi tôi về nguồn gốc “Khúc Thụy Du”...

Tôi cũng không thấy cần thiết nữa, khi Pleiku đã cho tôi phần sót lại là chân
tình của một người tên Phúc mà căn cứ theo một bài viết của Văn Công
Hùng thì, đó là một người “. .. gốc ở Quảng Trị, lên Pleiku lập nghiệp từ
thời nào, rồi sau đó xuống Sài Gòn định cư. Thông qua facebook (cuộc cà
phê nhạc gặp gỡ Du Tử Lê ở Pleiku chỉ được thông báo trên facebook của
anh Nguyễn Sơn, người tổ chức) bèn làm một cuộc vô tiền khoáng hậu là...
chạy xe máy từ Gò Vấp, Sài Gòn lên Pleiku, vẫn kịp xem các ca sĩ ráp nhạc,
và tối ấy anh lặng lẽ ngồi từ phía sau ngắm và nghe Du Tử Lê, cho đến hết
chương trình lại lặng lẽ xếp hàng đợi xin chữ ký vào tập thơ “Giỏ hoa tuổi
mới lớn” anh mua tại chỗ. Sáng hôm sau anh lại đến quán cà phê mà
những người bạn mời Du Tử Lê uống cà phê để ngồi với ông một lát, uống
một ly cà phê rồi lại chạy xe máy về lại Sài Gòn. Nghìn cây số cả đi và về
chỉ để gặp thần tượng của mình một lúc, kể cũng là loại yêu thơ phi
phàm...”

Đúng như ghi nhận của Văn Công Hùng, người bạn mới của chúng tôi, trở
lại Pleiku, như một trở lại với: “đêm sương phủ có lệ người ướt áo/ khi ra
về buồn xuống bước chân nhau”.

Tôi không biết trong đời mình, còn có một lần nào được gặp lại Phúc? Như
ngay trước khi chia tay Pleiku, chia tay với “phần sót lại”, tôi đã tự hỏi tôi,
liệu có một lần nào khác, gặp lại Nguyễn Hùng Linh? Gặp lại Huỳnh Quang
Vũ? (Một trong vài người bạn trẻ, tôi chỉ những mong hoài hoài, được gặp
lại)

Như mỗi khi chia tay Saigon, tôi vẫn thường tự hỏi, liệu có còn gặp lại Bùi
Cung, Nguyễn Khắc Nhượng, Phi Long, LS Bốn... những tình-thân-ruột-thịt
của chúng tôi ở Saigon?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.