CHỈ NHỚ NGƯỜI THÔI ĐỦ HẾT ĐỜI - Trang 175

người khuyên ông, không nên mổ. Không nên cho dao kéo đụng vào cơ thể
khi bệnh ung thư đã ở giai đoạn thứ ba. Nhưng tác giả “Ly rượu mừng” thở
ra:

“... Kệ. Trước sau gì cũng chết. Sống được tới giờ này, cũng đã quá đủ rồi!”

Tôi muốn kể Xuyên Trà nghe, những cú điện thoại cuối, chót từ bệnh viện
của tác giả “Hôm nay Nga buồn như một con chó ốm”, Nguyên Sa. Ông kể
tôi nghe, cuối cùng, ông đã quyết định “trở lại đạo” – Những bài thơ trên
giường bệnh – (Và,) sự hài lòng, từ những ngày đầu ở quê người, chúng tôi
đã có nhiều cơ hội gặp gỡ.

Tôi muốn nói với Xuyên Trà, điều tôi chú ý, điều tôi trân trọng, không phải
là sự kiện tác giả “Áo lụa Hà Đông” trở lại đạo mà, sự kiện ông đã ăn ở với
thi ca, tận cùng hơi thở, cuối. Tôi nghe và, ghi nhớ lời ông, như một nhắn
nhủ...

Tôi muốn kể Xuyên Trà nghe, vài tháng trước khi bất ngờ đi khuất, Ngọc
Dũng, người họa sĩ lớn (với tôi), từ nhân cách tới tài năng, đã có với chúng
tôi một buổi trưa ngồi bệt trên cỏ, chung quanh ngôi mộ tác giả “Căn nhà
vùng nước mặn”, trong vườn Vĩnh Cửu, ở thành phố Westminster. Ông đốt
cho bạn, nén hương và, điếu thuốc. Ông nói chuyện với bạn, như thể hai
người đang ngồi với nhau trong căn phòng phía sau nhà hàng Song Long:

“... Tụi tao ghé thăm mày. Mai tao và Lệ lại phải về lại Virginia. Cứ nằm
yên đấy. Ít lâu nữa, tao sẽ lại thăm mày...”

Tôi muốn nói với Xuyên Trà, tôi hiểu câu Ngọc Dũng nói với bạn, chỉ có
nghĩa, mai mốt, khi ông về Ca Li, tôi sẽ lại là người chở Ngọc Dũng, đi
thăm bạn. Tuyệt nhiên, chúng tôi (luôn cả T., Từ Công Phụng và Đoàn Duy
Hiệp), không hề nghĩ, chỉ vài tháng sau, Ngọc Dũng, thành viên sáng lập
Sáng Tạo, đã chọn gặp lại bạn, nơi cõi khác!!!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.